Tôi không thể tiếp tục hợp tác với dự án mảnh đất ở trung tâm thành phố được, nhưng tôi có thể bồi thường cho cậu ở những mặt khác.” Châu Kinh Duy nở nụ cười vừa ung dung vừa nhã nhặn: “Tôi muốn dùng mảnh đất ở phía Nam thành phố của Tập đoàn Châu thị, đổi lấy mảnh đất ở trung tâm thành phố của cậu.”
Triệu Hàn Trầm nhếch môi cười khẩy: “Anh tính hơn đến chuyện đó luôn à? Cũng tham quá đấy!”
“Có tham hay không, có nuốt được hay không, chẳng phải là chuyện cậu cần quan tâm. Cậu chỉ cần trả lời tôi, cậu có bằng lòng hay không?” Trông thấy dáng vẻ tức giận đùng đùng của Triệu Hàn Trầm mà Châu Kinh Duy vẫn bình tĩnh hòa nhã như thường.
Triệu Hàn Trầm vẫn cố gắng thuyết phục anh: “Nhà họ Châu không thể nuốt mảnh đất lớn như vậy được đầu, chẳng phải hai bên hợp tác sẽ tốt hơn cả hai bên cùng tổn hại sao? Huống chi, không phải anh không muốn dính vào nhà họ Châu à?”
Đúng là anh không muốn thật.
Châu Kinh Duy mỉm cười, câu trả lời của Triệu Hàn Trầm đã nằm trong tính toán của anh.
Anh lướt qua người kia rồi đi tới bàn làm việc: “Nếu đã như vậy thì khỏi nói gì nữa, cậu đến sân bay đi, đừng để nhỡ giờ bay. Người mới vừa lên chức Tổng Giám đốc của Tần thị khó nói chuyện lắm đó, chắc cậu sẽ bận lắm đây.”
Triệu Hàn Trầm thấy dáng vẻ nước đổ đầu vịt của Châu Kinh Duy thì giận run cả người.
Thấy cuộc đàm phán lâm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-hon-sau/3476876/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.