Bùi Khương, kể từ lúc chàng rời Phi Long tiêu cục để đi lập nghiệp, cầu tài, biết bao tai biến, vui buồn đã xảy ra. Giờ đây Bùi Khương đã trở thành một tên tắm ngựa ở một tửu điếm sang trọng. Vì chăm sóc và tắm ngựa cẩn thận, ai cho bao nhiêu cũng được nên mọi người đều thích giao ngựa cho Bùi Khương chăm sóc, thế cho nên cuộc sống của chàng thiếu niên đỡ vất vả hơn.
Ngày ngày lo đón khách để chăm sóc ngựa, đêm đêm Bùi Khương ngủ ở dưới hàng hiên tửu quán. Hành trang duy nhất của cậu bé là hai cuốn sách còn sót lại trong bao tiền mà những tên đoạt ngựa đã bỏ sót lại, sau khi dốc hết tiền của cậu ta.
Mặc dù Bùi Khương chưa hề đọc bộ sách lần nào, tuy nhiên chàng ta vẫn giữ kỹ lưỡng bên mình. Những buổi sáng Bùi Khương không quên việc luyện tập quyền pháp “Đại Hùng quyền” đã học ở Phi Long tiêu cục.
Tiết trời cuối Xuân, gần vào Hạ nhưng trời đã hơi oi ả, nóng nực. Một hôm Bùi Khương đang ngồi chờ khách ở trước tửu quán, bỗng chàng thấy một lão nhân, tay cầm cương dẫn một con ngựa đã già và một cô gái vào khoảng mười bảy hay mười tám tuổi đến trước khách điếm. Tưởng khách vào nghỉ chân, Bùi Khương định chạy lại giữ ngựa, nhưng lão nhân và một cô gái đó là hai khách sơn đông mãi võ.
Lão nhân đánh phèng la để kêu gọi, mời mọc khách xem, cô giái mười bảy hay mười tám tuổi thì đang biểu diễn múa đao. Cô gái vừa đẹp, thân hình lại vừa dịu dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-hiep-lu/102564/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.