Trong phòng ánh sáng mờ nhạt, chỉ có ánh đèn neon từ tầng dưới chiếu lên lặng lẽ như thường lệ.
Cơ thể tôi mệt mỏi rã rời, nhưng đầu óc lại vô cùng tỉnh táo.
Những hơi thở dồn dập và sự ẩm ướt đều đã lắng xuống. Thẩm Kiến Thanh ngủ yên bên cạnh tôi, cánh tay vẫn siết chặt lấy eo như thể sợ tôi biến mất.
Tôi mượn ánh sáng mờ nhạt để nhìn cậu.
Nửa khuôn mặt cậu vùi vào gối, lộ ra sống mũi cao thẳng. Hình như tóc Thẩm Kiến Thanh lại dài thêm một chút, vài sợi rủ xuống bên má, trông ngoan ngoãn một cách kỳ lạ.
Nhưng vừa rồi cậu còn đè lên người tôi, mồ hôi từ trán nhỏ xuống má tôi, hơi thở nặng nề mang theo h*m m**n mãnh liệt. Ánh mắt cuồng nhiệt ấy như cơn lốc xoáy trong đêm, muốn nuốt chửng tôi. Làm gì có chút nào giống với từ "ngoan ngoãn".
Sau cơn điên loạn, những xúc cảm cuộn trào trong lồng ngực tôi cũng dần lắng xuống. Có lẽ, đây là đêm tôi buông thả bản thân nhiều nhất trong suốt hai mươi mốt năm sống trên đời.
Giờ đây tôi lại bình tĩnh trở lại, bắt đầu suy nghĩ lại về mối quan hệ giữa tôi và Thẩm Kiến Thanh.
Từ lâu, tôi đã lên kế hoạch rõ ràng cho cuộc đời mình.
Tốt nghiệp đại học hoặc sau khi học xong cao học, tôi sẽ ở lại Diêm Thành vào làm ở tòa soạn hay nhà xuất bản. Nếu không phải vì dự án của thầy Diệp, thì mùa hè này tôi định sẽ thực tập tại Nhật báo Diêm Thành. Trước đây tôi từng đăng vài bài bình luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-ha-duc/3839711/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.