Khánh Nguyên ba năm, mùa đông.
Màn đêm buông xuống, mọi thứ đều tịch mịch, kinh đô lớn như vậy lại tĩnh lặng dưới bầu trời tuyết, màu đen dày đặc giữa không trung bị biến thành màu xám dưới nền tuyết trắng.
Một chiếc xe ngựa lặng lẽ lẻn vào trong đêm tối nặng nề này, bánh xe lưu lại vết hằn sâu trên tuyết, rồi lại bị trận gió tuyết xóa đi dấu vết.
Trong tư viện, cành tùng bách được bọc trong lớp vỏ màu bạc vươn ra ngoài, xếp thẳng hàng trên con hẻm tối tăm, đón gió mà đứng.
Đột nhiên, cách đó không xa một bụi cây bất chợt run lên vài lần, một tầng tuyết mỏng rào rạt rơi xuống.
"Dừng xe". Trong xe ngựa, nam tử mặc huyền y đang nhắm mắt dưỡng thần bất ngờ khẽ mở miệng, phun ra từng chữ lạnh băng như người của hắn, không mang theo một tia độ ấm nào
Xe ngựa theo lệnh dừng lại, Minh Hữu ở bên ngoài tất nhiên cũng phát hiện phía trước khác thường, hắn thò người vào trong hỏi: "Công gia, thuộc hạ đi giải quyết?".
Hôm nay mật nhập hoàng cung, nếu bị người khác phát hiện sợ là sẽ có chút phiền toái.
Kỳ Sóc nâng mi mắt, tầm mắt xẹt qua Minh Hữu sau đó dừng lại trên cành tùng bách đang run run càng thêm cổ quái kia.
Một lúc sau, hắn nói, "Không cần".
Minh Hữu nhận được câu trả lời, cho dù có chút lo lắng nhưng cũng không dám làm trái ý công gia.
Xe ngựa của bọn họ mặc dù ẩn nấp trong góc tối, nhưng nếu người nọ đi về hướng này tất nhiên có thể nhìn thấy.
"Răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-thu-ngay-nao-cung-so-thanh-hon/364708/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.