Những người bị Hình Kiện bắt cóc đến cũng rất vô tội, nhưng cô không quan tâm được nhiều người như vậy. Mới đầu cô bị Hổ Tử hấp dẫn đến đây, tất cả những gì cô suy nghĩ, muốn làm đều dựa vào điều này, đứa nhỏ như vậy thật sự quá khổ.
Đương nhiên, nếu như mặt mũi Tống Kim An đủ lớn, nhổ bỏ được thế giới ngầm ở thành phố Phong, vậy thì Hình Kiện cũng có thể ngừng làm chuyện này. Đến lúc đó thời cơ đến, cô cũng không ngại bỏ chút sức, kéo Hình Kiện một phen.
Hình Kiện là người hung ác nhưng có điểm mấu chốt, cũng xem như một nhân tài, nói không chừng về sau có thể có chỗ dụng võ.
Cố Tiểu Tây hỏi: "Anh ta không muốn viết thư cho Tống Lâm nói với ông ta rằng mình bị bắt cóc, cho nên anh mới đánh anh ta như vậy?"
Nói đến chuyện này, Hình Kiện cười ha ha: "Chỉ là chướng mắt mà thôi, không có nguyên nhân gì cả. Nhưng mà tôi đánh anh ta, còn chụp vài tấm ảnh, tôi sẽ gửi cho Tống Lâm để xin ít tiền ăn uống, năm nay mọi người không sợ đói nữa rồi."
Cố Tiểu Tây nhíu mày nhìn về phía Hình Kiện: "Gửi cho Tống Lâm? Vậy lá gan của anh cũng lớn đấy."
Đây không phải là thỏa thuận chắc chắn, nhỡ đâu chọc giận Tống Lâm thì đến lúc đó, ông ta sẽ dẫn người tới tiêu diệt toàn bộ nơi này. Chắc chắn đám người Hình Kiện sẽ bị người cuốn theo, rủi ro quá lớn, có thể coi là một canh bạc lớn.
"Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604687/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.