Cố Tiểu Tây cũng không hỏi người Mặt Sẹo đắc tội là ai, sau khi nghe gã ta nói xong, sắc mặt trở nên lạnh lẽo: "Nghề nghiệp tàn nhẫn? Chẳng lẽ anh lừa bán người không tàn nhẫn à? Những người bị anh lừa đến đây đã làm sai điều gì? Cả một đời của các cô đều bị anh hủy hoại!"
Thấy Cố Tiểu Tây nổi giận, Hình Kiện cảm thấy bụng đau, tay cũng đau.
Gã ta vội nói: "Thế thì cô hiểu lầm tôi rồi, những người đó không phải do tôi lừa đến. Mặc dù Mặt Sẹo không còn, nhưng con của gã vẫn còn đó mà, hơn nữa còn trở thành con rể của giám đốc nhà máy Lưu Ly ở thành phố Phong, thế lực trong tay không hề nhỏ."
"Tên kia biết lợi nhuận buôn bán người tương đối khá, không từ bỏ được nên đã hợp tác với tôi."
"Tôi đã nghĩ đến việc từ chối, nhưng cho dù tôi từ chối thì cũng sẽ có người khác nhận là, chẳng phải đến lúc đó lại giẫm lên vết xe đổ sao? Cho nên tôi chỉ có thể miễn cưỡng làm tiếp, nhưng tôi chưa bao giờ buôn bán người cả, chỉ... Tống tiền."
Khi Hình Kiện nói hai từ cuối cùng, gã ta cố gắng hạ giọng, có vẻ bối rối và xấu hổ khi nhắc đến nó.
Cố Tiểu Tây cau mày, cao giọng nói: "Hả?"
Khóe miệng Hình Kiện giật giật: "Tống tiền! Là tống tiền!"
Lông mày Cố Tiểu Tây nhíu lại, cô có chút không hiểu: "Tống tiền, phương pháp tống tiền thế nào?"
"Có lẽ bọn họ nhìn gương Mặt Sẹo, sợ đắc tội với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604685/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.