Trong lòng bà ta thầm hận, lát nữa nhất định phải đòi hỏi thật nhiều, mạnh tay kiếm một khoản từ nhà họ Cố, nếu không đứa con gái Bạch Mân này thật sự đã nuôi uổng phí, nói thế nào cũng phải giải quyết hết phiền toái trong nhà.
Hơn nữa bà ta còn muốn nói chuyện, sau này tiền lương của Bạch Mân, bà ta vẫn sẽ đi lĩnh như thường lệ, coi như Bạch Mân cho hai người dưỡng lão.
Nếu người nhà họ Cố không đồng ý, vậy có nghĩa là họ nhớ thương công việc của Bạch Mân, không có ý định tốt, nói không chừng còn có thể dựa vào điều này làm cho Bạch Mân thay đổi ý định, cùng bà ta quay về đại đội Liễu Chi!
Từ Đông Mai càng nghĩ càng thấy hài lòng, ngay cả đau đớn trên cổ tay cũng thấy nhẹ hơn vài phần.
Lúc này, Cố Tiểu Tây lại tăng thêm sức lực, mặt Từ Đông Mai căng thành màu gan heo, đau đớn gào lên.
Cố Tiểu Tây mỉm cười yếu ớt, giọng nói lại bình thản: “Để cho bọn họ trở về đi.”
Từ Đông Mai không dám nói thêm gì, vội quay đầu nói với đám thân thích của đại đội Liễu Chi: “Đúng đúng đúng, hôm nay mọi người về trước đi, về đi, chúng tôi tâm sự với nhà thông gia là được rồi.”
Mọi người đã sớm muốn đi, nếu không là nể tình quan hệ thân thích, ai muốn tới đây cho mất mặt?
Bạch Mân ở nhà họ Bạch sống cuộc sống như thế nào, bọn họ đều biết, hiện giờ đã đoạn tuyệt quan hệ, cũng chỉ có Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604661/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.