Điểm thanh niên trí thức.
Lúc Cố Tiểu Tây mang cơm về, nhóm thanh niên trí thức cũng vừa mới dọn cơm ra bàn ăn.
Cô đi vào phòng, nhìn xung quanh một vòng rồi cau mày hỏi: “Yến Thiếu Ngu đâu?”
Bùi Dịch sửng sốt, anh ta không biết Cố Tiểu Tây và Yến Thiếu Ngu có quan hệ tốt như vậy từ bao giờ, bèn lắc đầu nói: “Vừa ở chỗ chăn nuôi về anh ấy đã mượn xe đạp của tôi, không biết đã đi đâu.”
“Mượn xe đạp?” Cố Tiểu Tây khẽ nhướng mày.
Tống Kim An nhìn Cố Tiểu Tây rồi nói: “Chắc là Thiếu Ngu đi tìm em trai và em gái của cậu ấy rồi.”
Đôi mắt của Cố Tiểu Tây lóe lên, cô hỏi: “Thanh niên trí thức Tống, anh có biết em trai và em gái của anh ấy được phân đến đại đội nào không?”
Tống Kim An đang định nói thì Phan Nhược Nhân ở bên cạnh bóc vỏ màn thầu cười lạnh: “Hừ, mới quen được một ngày đã dính chặt như vậy, cô không biết xấu hổ sao?”
Cố Tiểu Tây nhếch khóe môi, liếc Phan Nhược Nhân rồi nói: “Yến Thiếu Ngu không để bụng tôi dính lấy anh ấy, nhưng cô còn để bụng hơn hơn cả anh ấy luôn nhỉ.”
“Cô!” Phan Nhược Nhân đập bàn đứng dậy, cô ta nắm chặt cái bánh màn thầu màu vàng trong tay, muốn quăng thẳng vào gương mặt đáng ghét của Cố Tiểu Tây, đúng là con khốn, suốt ngày bám lấy Yến Thiếu Ngu!
Tống Kim An không vui lên tiếng: “Nhược Nhân!”
Phan Nhược Nhân cắn môi, cô ta trừng mắt nhìn Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604288/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.