Mấy ngày sau, Lâm Xảo Xảo không nghĩ tới lúc cô đi vào lớp học thư pháp sẽ nhìn thấy Dương Hân.
Cô có chút kinh ngạc nhìn cô ấy: "Cậu...... Sao cậu lại ở chỗ này?"
Hôm nay bên ngoài ánh sáng mặt trời không tồi, Dương Hân ăn mặc vẫn rất mát mẻ, cô tháo kính râm trên mũi xuống, cười nói: "Lần trước không phải đã nói với cậu sao, tớ định đến đây để học tập."
"Tớ cho rằng đó chỉ là cậu nói chơi mà thôi, không nghĩ rằng cậu thật sự tới." Lâm Xảo Xảo rất là bội phục nhìn Dương Hân.
Dương Hân thở dài: "Bằng không tớ còn có biện pháp nào được, bất quá khóa học riêng với thầy Tiêu tớ từ bỏ, bởi vì nó quá đắt, tớ vẫn nên học với giáo viên khác đi."
Lâm Xảo Xảo: "Được rồi, nếu cậu đã quyết định thì tớ tôn trọng quyết định đó, bất quá cậu sẽ không trở nên nghèo túng là được rồi."
Dương Hân: "Yên tâm đi, tớ còn ở với ba mẹ mà, tạm thời ăn không hết gạo."
Lâm Xảo Xảo cười: "Vào đi thôi."
Lúc Dương Hân đi vào ngó trái ngó phải, nhìn dáng vẻ là đang tìm người nào đó.
Lâm Xảo Xảo hỏi: "Cậu tìm cái gì thế?"
Dương Hân: "Tớ đang suy nghĩ xem có thể cùng thầy Tiêu có một cơ hội gặp được ngẫu nhiên hay không."
Lâm Xảo Xảo: "Bình thường thầy Tiêu đều đến rất sớm...... Phỏng chừng là chúng ta không không thể gặp đâu."
"Như vậy a......" Dương Hân gật gật đầu: "Vậy lần sau tớ cũng tới sớm."
Lâm Xảo Xảo gật đầu: "Có thể, dũng cảm theo đuổi tình yêu, tớ duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-that-tam-co/990804/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.