Sau đó buổi xã giao kết thúc. 
Cố Vi Ngôn ngồi trên xe, anh cúi đầu, ngón tay thon dài nhẹ nhàng nhéo chiếc mũi cao thẳng một chút. 
Lâm Xảo Xảo nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, cây cối san sát ở trước mắt cô không ngừng lùi lại. 
Cây cối mùa này vẫn xanh tươi mơn mởn. 
Cô nghiêng đầu một chút, gọi một tiếng: "Cố Vi Ngôn." 
Cố Vi Ngôn ngẩng đầu: "Làm sao vậy." 
Lâm Xảo Xảo hỏi: "Vừa rồi người phụ nữ ở bên trong kia......" 
"Em nói Ngụy Na?" 
"Đúng vậy." 
Cố Vi Ngôn nhìn cô. 
Lâm Xảo Xảo tự hỏi nói: "Em cảm giác có chút không thích hợp......" 
Cố Vi Ngôn khóe môi gợi lên. 
Lâm Xảo Xảo nhìn anh một cái: "Anh cười cái gì?" 
Cố Vi Ngôn hỏi lại: "Em cảm giác không đúng chỗ nào?" 
"Em cảm giác anh đối với cô ấy thực lãnh đạm, chính là thực không thích người này cảm giác, sau đó ánh mắt cô ấy nhìn em cũng có một chút kỳ quái, nơi nào kỳ quái thì em cũng không nói lên được, dù sao chính là có một chút không thích hợp." 
"Đây là giác quan thứ sáu của em?" Cố Vi Ngôn nhẹ giọng hỏi. 
"Hẳn là đi." 
Cố Vi Ngôn trầm mặc một chút, sau đó nói: "Làm một người đàn ông đã kết hôn, việc làm như không thấy đối nữ nhân khác anh cảm thấy đây là việc anh nên làm." 
Lâm Xảo Xảo châm chước một chút nói: "Người phụ nữ ấy có phải thích anh hay không?" 
Cố Vi Ngôn nhìn cô một cái, ba giây sau, anh vươn tay nhéo gương mặt Lâm Xảo Xảo một chút. 
Thực mềm mại, còn có độ co 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-that-tam-co/990803/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.