Lâm Xảo Xảo giải thích nói: "Không phải...... Ý của em là anh lái xe tay không rảnh, em có thể giúp anh một chút." Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905. Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào. 
Cố Vi Ngôn khẽ cười một tiếng: "Anh hiểu được ý của em, bất quá trong chốc lát đến trạm xăng dầu anh ăn là được, bằng không em sẽ dễ dàng khiến cho anh quá mức phân tâm." 
Lâm Xảo Xảo gật gật đầu: "Vậy được rồi." 
Khi trở về, họ đưa Dương Hân trở về trước, sau đó Cố Vi Ngôn lái xe đưa Lâm Xảo Xảo về Cố gia. 
Lâm Xảo Xảo cởi bỏ đai an toàn, nhìn về phía Cố Vi Ngôn: "Anh muốn đi đâu a?" 
Cố Vi Ngôn nhìn về phía cô, nhàn nhạt trả lời: "Anh muốn đi công ty một chuyến." 
"Chủ nhật cũng đi?" 
"Ừ, có chút việc còn không có xử lý xong." 
"Thật đúng là trăm công ngàn việc a." Lâm Xảo Xảo cảm thán một câu. 
Cố Vi Ngôn khóe miệng nhẹ cong lên: "Anh không kiếm tiền thì nuôi em thế nào?" 
Lâm Xảo Xảo: "Ai, đừng nói như vậy, kỳ thật em rất dễ nuôi sống." 
Cố Vi Ngôn lông mày hơi nhíu một chút, "Cố phu nhân, anh phải hữu nghị nhắc nhở em một chút, có đôi khi em tùy tiện mua một cái áo khoác đều bằng người thường mấy tháng sinh hoạt phí." 
Lâm Xảo Xảo khụ khụ hai tiếng. 
Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905. Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào. 
"Đó là chúng ta hiện tại có điều kiện như vậy a, nếu anh là một người bình thường thì em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-that-tam-co/235094/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.