Hộp quà màu vàng kim lóng lánh được đặt trước mặt Hạ Nhiễm, cô nhìn theo ngón tay thon dài của Cố Tấn Thần, là trà Long Tĩnh Tây Hồ. Nụ cườithản nhiên cứng lại trên mặt cô, trong phút chốc cô như có cảm giác bị”bá vương ngạnh thượng cung” vậy. Nhẹ nhàng đẩy hộp trà trở về, cô uyển chuyển từ chối, “Cảm ơn ý tốt của boss, nhưng thân là một nhân viênthực tập của Mạc Sâm, tôi hết lòng vì tương lai của công ty là điều nênlàm.”
Anh không lập tức trả lời, chỉ nhìn cô đăm đăm giống như đang cân nhắc lời cô nói. Hạ Nhiễm thấy thế, dối lòng cướp lời anh, “Boss à, tôikhông công không trạng, thực sự không dám nhận...ờm, phần thưởng nàyđâu.” Chỉ cần đừng ép tôi nhận mấy cái gọi là “phần thưởng” kia nữa.
Cố Tấn Thần cười khẽ, xoay xoay hộp trà trên bàn, lời nói đầy thâm ý,”Không ngờ phiên dịch riêng của anh lại là một người chính trực như vậy. Lần này bên nhân sự chọn người rất tốt.”
“Boss quá khen.”
Cô chột dạ tiếp lời, trên trán đã rỉ ra vài giọt mồ hôi tinh mịn. HạNhiễm cúi đầu chăm chú nhìn người đàn ông vẫn đang cười mỉm kia, cườikhan mấy tiếng mới cẩn thận hỏi lại, “Boss, nếu không còn gì phân phó,tôi xin phép về chỗ tiếp tục làm việc.”
“Còn.”
Một chân Hạ Nhiễm nâng lên, còn chưa kịp đặt xuống đất đã bị anh gọilại. Trấn áp trái tim đang đập thình thịch, cô thay đổi nét mặt, bày ranụ cười cung kính “Xin cúi đầu nghe chỉ thị của boss.”
Chân mày Cố Tấn Thần giãn ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-than-men/1998032/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.