Ngũ quan Trần Tử Ngang tuấn tú lại có chút ôn nhu, làn môi hình cunghoàn mỹ giống như lúc nào cũng treo ý cười. Anh ta mặc Tây phục đơn giản màu vàng nhạt, thân hình cao lớn tao nhã, so về vẻ đẹp trai không kémcạnh Cố Tần Thần chút nào.
Không biết Cố Tấn Thần nói gì, Hạ Nhiễm thấy anh hơi cúi đầu, lúc ngẩngđầu lên khóe miệng vốn cứng đơ cũng không còn nữa. Anh nhíu mày, tầm mắt Cố Tần Thần dời xuống người cô, khóe môi hơi mở; “Anh còn tưởng, em chỉ có mỗi công việc”.
Có lẽ là dùng sức, thanh âm của anh rõ ràng, từng từ một rơi vào tai cô. Hạ Nhiễm chống cằm, nghĩ ngợi nghiêm túc. Cố Tần Thần vốn vẫn bình tĩnh tự nhiên lại đột nhiên giễu cợt, dưới sống mũi cao thẳng là đôi môimỏng kiêu ngạo đang mỉm cười, cùng với hơi thở đạm mạc tự nhiên của anh: “Trần Tổng từ từ dùng bữa, chúng tôi đi trước”.
Cố Tần Thần tao nhã xoay người, nhìn chỗ lúc này Hạ Nhiễm còn ngồi, tùy tay cầm lấy ví tiền trên bàn cơm: “Đi thôi”.
Anh nói xong thì người đã đi tới cửa nhà hàng rồi, Hạ Nhiễm theo sátphía sau, khi đi ngang qua Trần Tử Ngang lại thấy anh ta mỉm cười vớicô, hình như còn gật đầu ra hiệu, khóe mắt nhìn qua nhưng không đổi sắcnhìn tấm lưng của cô gái xa lạ kia, trong đầu Hạ Nhiễm có gì đó lóe lên, hình như cô từng gặp người này ở đâu rồi.
Hạ Nhiễm theo chân Cố Tấn Thần ra khỏi nhà ăn: “Ông chủ, chúng ta đi đâu?”
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-than-men/1998019/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.