Lời nói ái muội lại bá đạo như vậy cứ mãi luẩn quẩn trong lòng Hạ Nhiễm.
Mặt trời ngả về Tây, ánh tà dương chiếu vào phòng bệnh, nhất thời cảgian phong chìm trong ánh nắng vàng của chiều tà. Hạ Nhiễm còn chưa kịpnâng tay lên đã bị người nắm lấy, dùng lực kéo nàng ngã xuống lồng ngựcnam nhân đang nằm trên giường, cằm cô đụng vào bộ ngực cảu anh, khiến cô phát ra tiếng kêu đau đớn.
Đau đớn lan tràn toàn thân, sau khi khiếp sợ còn có thể cảm nhận đượctrái tim trong lồng ngực anh đang nhảy bang bang. Một, hai, ba… chỉ vỏnvẹn ba giây đồng hồ, tim anh lại nhảy lên rối loạn.
Cố Tần Thần ôm chặt người trong ngực, cười khẽ. Bởi vì trước ngực còn có một cô gái nhỏ, tiếng cười của anh có vẻ trầm thấp ám ách. Đôi môi đạmbạc ở chỗ cô không nhìn thấy khẽ cong, ria mép đụng vào cái trán trơnbóng của Hạ Nhiễm, ma sát qua lại.
Hai người cứ an tĩnh như vậy, Cố Tần Thần cậy mạnh thành công ôm chặt cô một phút. Hai tay Hạ Nhiễm bị ép lại giữa cô và Cố Tần Thần, đành lúngtúng để trên cơ bụng anh, mà lúc này nửa người trên của cô đè lên ngườianh, nửa người dưới lại không thể động đậy.
Cằm đau đớn, cộng thêm thân thể không nhúc nhích được, khiến cô muốn mau chóng rời khỏi cái ôm của anh. Hạ Nhiễm nghiêng đầu, tầm mắt khẽ đảonhìn anh, xuyên qua cánh tay đong cong cong của anh nhìn ra ngoài, gương mặt bị ngộp đỏ bừng kêu lên: “Cố Tần Thần, anh buông em ra”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-than-men/1998012/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.