Cửa phòng bệnh đóng lại, Hạ Nhiễm ẩn ẩn cảm thấy phía sau lưng có mấyánh mắt nóng như lửa đang nhìn mình. Cô lúng túng, mặt đỏ ửng chuồn rakhỏi phòng bệnh, men theo hành lang dài đi ra ngoài. Trong đầu cô khôngngừng vang lên tiếng cười không trượng nghĩa, bỏ đá xuống giếng của bạnbè, còn có tiếng ẩn nhẫn kêu rên của Cố Tần Thần khi cô ra ngoài.
Nhất thời thất thần, Hạ Nhiễm vô thức rẽ vào một góc lại đụng vào mộtnam nhân đang từ toilet đi ra. Chân cô lảo đảo, thân thể theo bản năngngã hướng ra sau, trong lúc hoảng loạn cô nhanh chóng nắm lấy ống tay áo của người đó. CHỉ là chất liệu của bộ Tây phục mà người đó mặc lạikhông bình thường, tay cô mới chạm vào tay áo hắn liền bị kéo xuống.
Trơ mắt nhìn mình càng lúc càng gần với mặt đất bẩn, Hạ Nhiễm buông thacho ý nghĩ giãy dụa, lúc gần ngã sấp xuống cô lại còn nghĩ đập xuống làmông mình hay là cái ót.
Trong lúc Hạ Nhiễm nhắm mắt nhận mệnh, nam nhân bị cô đụng vào lại nhanh tay lẹ mắt lui về phía sau, đồng thời giơ tay nắm lấy tay nhỏ của cô.Không khí yên tĩnh xung quanh vang lên tiếng vang trầm đục, cái lưng rắn chắc của anh ta bị đập vào vách tường trắng phía sau, mà cả người cảtay Hạ Nhiễm cứ thế bị kéo vào một vòng ôm xa lạ.
Khi Hạ Nhiễm còn chưa phục hồi tinh thần sau khi thoát khỏi cảnh nguyhiểm, thanh âm ôn nhu của nam nhân vang lên từ đỉnh đầu cô, nhẹ nhàngquan tâm: “Cô có ổn không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-than-men/1998011/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.