Thân ở thương trường, Cố Tần Thần đã sớm luyện qua một thân không kinh hãi trước bất kỳ sự việc nào. Nhân viên vây xem náo nhiệt xung quanh đều tản đi, sắc mặt anh bình thản không gợn sóng nhìn chiếc váy bông Hạ Nhiễm bị bẩn, ánh mắt có chút biến đổi, có chút ướt đỏ.
“Chuyện gì đây?”
Hỏi thăm đơn giản, cũng không có quát mắng cao giận, lúc hỏi câu này, giọng điệu Cố Tần Thần cực kỳ trầm thấp, không khí như muốn ngưng tụ thành tầng băng mỏng. Hạ Nhiễm cho rằng anh hỏi mình, vô thức nắm chặt tay Lâm Khả, muốn nói lại thôi, lại thấy anh nghiêng đầu hỏi Phương Đình Đình, trong thanh âm cũng không có gì khác lạ: “Thư ký Phương, cô có cần giải thích một chút sao?”
Người bị hỏi đến, khóe mắt có chút khinh thường đảo qua Hạ Nhiễm đang cúi đầu, cho tới khi đối mặt với Cố Tần Thần liền thu hồi bộ dáng mỉa mai, bày ra bộ dáng hoàn mỹ, lên tiếng: “Vâng, ông chủ”.
Thư ký Phương tường thuật, nói rất nhẹ nhàng: “Phiên dịch Hạ tới muộn, tôi có nói mấy câu. Có điều, hình như cô ấy có chút không phục”.
“Tôi không có”.
Trước giờ Hạ Nhiễm không có tranh chấp cãi vã với ai bao giờ, cho dù là lúc đi học hay bây giờ đi làm cũng vậy. Từ lúc cô vào công ty vẫn luôn né tránh Phương Đình Đình. Người sáng suốt đều thấy được, từ lúc cô vào Mạc Sâm tới giờ, Phương Đình Đình liền khắp nơi gây khó dễ cho cô. Hạ Nhiễm cô không ngốc, nhưng cũng không muốn gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-than-men/1998004/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.