Edit: tart_trung
anh nói câu này có chút ôn nhu, ngược lại khiến Hạ Nhiễm ngại ngùng, cô lúng túng lấy tay sờ trán mình, tận lực xem nhẹ tầm mắt nóng rực của anh.
Trong chốc lát, Cố Tần Thần thu lại tươi cười, trầm giọng nói: “Duỗi tay ra anh xem”.
trên mặt anh không có chút vui vẻ nào, mắt đen thẳm nhìn cô. Tuy bình thường Cố Tần Thần luôn có bộ dáng người sống chớ lại gần, nhưng hiếm khi biểu lộ tâm tình bản thân trước mặt người khác như bây giờ, Hạ Nhiễm không nhìn lầm, anh tức giận, hơn nữa còn vô cùng tức giận.
Nhưng trong sự tức giận ấy, càng nhiều hơn là tâm tình phức tạp khó nói thành lời.
Biết được điều này, Hạ Nhiễm ngoan ngoãn giơ hai tay ra trước mặt anh. Hai tay trắng nõn mềm mại, nhưng trong lòng bàn tay đã nổi lên những nốt đỏ nhạt.
Ánh mắt Cố Tần Thần bất tri bất giác trở nên tối tăm, anh nắm nhẹ hai tay cô, hỏi: “Đau không?”
Lúc nãy lực chú ý của anh hoàn toàn tập trung trên hai đầu gối cô mà bỏ qua đôi tay bị sàn nhà chà sát.
thật ra lúc té xuống sàn nhà thì tay cô có đau thật, nhưng bây giờ cũng đỡ hơn rồi, Hạ Nhiễm cũng không còn thấy đau như trước. Nhưng bị anh nắm chặt như vậy, cảm giác mát lạnh lướt qua mu bàn tay khiến nội tâm cô không nhịn được có chút ủy khuất chua sót, vô thức gật đầu: “Lúc nãy rất đau”.
Cố Tần Thần không nói lời nào nhìn mũi cô hấp háy, nghĩ muốn nói gì đó sau lại lựa chọn trầm mặc. anh cúi đầu nghiêm túc xoa thuốc lên tay cô, đôi mắt đỏ đem gấy váy cô để lại, đỡ lấy người từ trên ghế sofa đứng dậy: “không sao rồi!”
Hạ Nhiễm vừa đứng dậy, Cố Tần Thần liền nói tiếp: “Đứng cho vững, còn một việc chưa xử lý”.
Cố Tần Thần nói câu này rất nghiêm túc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-than-men/1998002/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.