Chương trước
Chương sau
Hạ Nhiễm giả trang thục nữ, hai chân khép lại, hai tay đè lên nhau đặttrước bụng, đoan trang ngồi thẳng trên ghế sofa trong phòng khách Cốgia, nhìn bốn người lớn hai nhà vui vẻ tán gẫu. Cố Tần Thần còn đang ởcông ty, cô cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi cạnh, nghe bọn họ nói đôngnói tây ít việc gia đình, cũng ngẫu nhiên phối hợp tán gẫu mấy câu.

Từ lúc bắt đầu xuống xe, mẹ Cố liền lấy ánh mắt nhìn con dâu nhìn cô,cười tới không khép được miệng, không ngừng khen cô xinh đẹp lại có khíchất.

Tuy rằng từ trước khi Hạ Nhiễm lên đại học, mẹ CỐ đã đặc biệt thích cô,thường coi cô như con gái mình, trước kia cho dù khen ngợi thế nào HạNhiễm cũng dễ dàng tiếp nhận. Nhưng bây giờ, hình như là vì có thêm thân phận bạn gái của Cố Tần Thần, cảm giác lúc này của Hạ Nhiễm hệt như con dâu xấu gặp mẹ chồng.

Loại cảm giác này thật không tốt, lại thêm mấy ngày nay thân thể pháttriển theo chiều ngang, lúc cô ngồi thẳng, váy ngắn bó sát, khiến hô hấp cũng có chút rối loạn.

Hai bên sau khi trò chuyện vui vẻ xong liền chuyển dời sự chú ý lên HạNhiễm, mẹ Cố thân thiết kéo tay cô, vừa sờ mu bàn tay cô vừa vui mừngnói:

“Thời gian trôi qua thật nhanh, cô gái nhỏ giờ đã thành thiếu nữ rồi”.

Nghe vợ nói vậy, Cố Ngôn Truyền cũng nghĩ tới gì đó rất vui vẻ, vui mừng nhướng mày khoa tay múa chân nói: “Thật nhanh, lúc trước còn nhỏ nhưvậy, ôm vào ngực còn sợ làm con bé bị đau”.

Hạ Thế Hiên cười ha ha, sờ sờ cằm, ánh mắt nhìn con gái có chút kiêungạo và thỏa mãn: “Hai mươi năm rồi, ông và tôi đều già, con bé cònkhông lớn lên thì đều thành yêu tinh mất”.

Trở thành đề tài cho người lớn tán gẫu, Hạ Nhiễm chỉ có thể mỉm cười imlặng nghe bọn họ nói chuyện thú vị hồi nhỏ của cô, ví như lúc cô mớisinh, mắt rất sáng, thấy ai cũng cười ngây ngô.

Nói tới đây, khóe môi mẹ Cố cong lên, nói liên miên không dứt: “Hôm đó ở bệnh viện, Tần Thần vừa ôm cháu, cháu liền khóc lớn lên, cũng khôngbiết chuyện là thế nào, ai dỗ cũng không nín”.

Mặt Hạ Nhiễm muốn đen, có chuyện này sao? Cô quay đầu nhìn thoáng qua mẹ mình, thấy bà không nghĩ ngợi gì mà gật đâu, sau đó còn cười xấu hổ. Hạ Nhiễm nghĩ tới Cố Tần Thần ba mươi tuổi phong lưu phóng khoáng, lại nhớ hồi ức lúc mười tuổi, còn là thiếu niên ngây ngô, cho dù thế nào thì mị lực cũng khác nhau.

Cô lại có thể ở lần đầu gặp anh, không cười mà khóc, đột nhiên cảm thấybản thân lúc nhỏ có sức chống đỡ cường đại với soái ca ca.

”Lúc chúng ta từ bệnh viện về, mặt tiểu tử thối đó vẫn rất nghiêm, hỏithế nào cũng không nói. Sau đó, tiệc đầy tháng của Hạ Nhiễm, con bé cười với nó, nó mới nói hóa ra nó không phải kẻ khiến người ta ghét”.

Nói tới dây, mẹ Cố không khỏi nghĩ tới con trai năm đó, mới mười tuổi,vẻ mặt cùng với chồng bà thật như một khuôn, có cơ trí mà bạn cùng tuổikhông có, khóe môi nhợt nhạt của nó lúc đó cười thoải mái, còn có chútvui mừng. Bây giờ, mẹ Cố nghĩ lại, nhất định là bà đánh giá quá cao contrai mình rồi.

Mẹ Cố nhìn mặt Hạ Nhiễm đỏ bừng, không nhịn được bắt đầu tinh tế cânnhắc, đứa con trai nhìn như ngoan cố không đổi của bà có phải từ lúc nhỏ đã biết mình muốn gì, hoặc là biết rõ mình sẽ có được gì!

Hạ Nhiễm cơ hồ có thể từ trong hồi ức của mẹ Cố, tưởng tượng được cậuthiếu nhiên với gương mặt trẻ con, khi nhìn thấy bé gái cười, lông màycũng chậm rãi giãn ra. Cậu ngẩng đầu cao ngạo, nắm lấy góc áo của mẹmình, nghiêm túc nói: mẹ, mẹ xem em cười với con.

Loại cảm giác này có chút kỳ diệu, khóe môi Hạ Nhiễm không khỏi cong lên, lộ ra nụ cười.

Mà lúc này, một chiếc xe Bingley chẳng biết đã dừng lại bên ngoài cửanhà Cố gia lúc nào, đem chìa khóa trong tay đưa cho bác Trương đang đợimột bên, Cố Tần Thần nghe âm thanh trong phòng khách truyền tới, vẻ mặtđạm bạc có chút âm trầm. Anh chỉnh lại tây phục của mình, thở dài rồi đi vào phòng khách.

“Thật xin lỗi, con về muộn”.

Thanh âm nam nhân trầm thấp dễ nghe, nhẹ nhàng quanh quẩn bên tai mọingười trong phòng. Tất cả, kể cả Hạ Nhiễm đều quay lại nhìn nam nhânđang khoan thai đi vào.

Trường hợp tụ họp thế này hiển nhiên không thể thiếu nam chính, mẹ Cốvội vàng vẫy tay kêu con trai: “Sao giờ mới về? chú và dì Hạ đều đã tớimột lúc rồi, hơn nữa cũng chờ con hơn nửa ngày”.

Tay mẹ Cố còn múa may giữa không trung, một tay kia đang nắm tay HạNhiễm, cánh tay trắng nõn như ngón sen của cô lúng túng bảo trì tư thếgiơ lên, Hạ Nhiễm ngẩng đầu nhìn Cố Tần Thần, anh vẫn mặc âu phục đen,giống như mới vội vàng chạy về, trong túi áo còn có một cây bút máy màuvàng.

Hạ Nhiễm có thể phân biệt rõ ràng như vậy, là vì cô thường bị anh nắmtay ký duyệt văn kiện. Có một lần cô mang nước vào cho anh, Cố Tần Thầnkhông ngẩng đầu nhìn, chỉ kéo cô lại, khớp xương rõ ràng còn hõm vào vết bút.

Cô không biết dụng ý của anh, anh cũng không nói gì, chỉ nhướng mày nhìn cô, đột nhiên bật cười, Vẻ cười nhợt nhạt, hai tay nắm lấy nhau, tư thế nhàn nhã, thong dong giải thích: “Sao vào mà không gõ cửa, anh còntưởng là Ninh Viễn”.

Hạ Nhiễm lúc này mới biết anh cho rằng cô là trợ lý của anh, lúc cô vàobút trong tay anh không còn mực. Sau đó, cô hứng thú giúp anh khuấy trà, rồi nhìn anh tự mình bơm mực cho cây bút.

Cố Tần Thần lấy lại bình tĩnh, đối diện với tầm mắt của Hạ Nhiễm, đôimắt đen láy như ngọc khiến người khác nhìn không thấu, thâm trầm, lại có chút nóng nảy, cảm xúc rất phức tạp.

Không thể không thừa nhận, lấy góc độ của một nam nhân mà nói, đêm nayHạ Nhiễm có thêm mấy phần thục nữ ý nhị. Tóc nhìn như rối bù, thật ralại quăn nhẹ tỉ mỉ, có chút hỗn độn tùy ý. Gương mặt trắng nõn khéo léo, mang theo chút hơi nước long lanh, hơn phân nửa là lại thất thần rồi.

Anh đi về trước, nho nhã lễ độ chào hỏi vợ chồng Hạ gia, sau đó đúng lýhợp tình, trước ánh mắt bao người ngồi xuống bên cạnh Hạ Nhiễm. Ánh mắtanh chạm vào hai vai trần của cô, đôi mắt đen càng thêm sâu. Trong chớpmắt, đôi mắt anh có gì đó khác lạ lóe lên, anh hạ giọng nói nhỏ với HạNhiễm: “Công ty có chút việc cần xử lý gấp, cho nên tới muộn”.

Đây là vì bản thân tới muộn mà nhận lỗi với cô sao?

Hạ Nhiễm gật gật đầu, chột dạ quay đầu nhìn người lớn, thấy lực chú ýcủa họ không đặt trên người mình, cô mới nhẹ nhõm thở phào.

Bởi vì mặc váy ngắn, lúc ngồi xuống, váy chỉ che được một nửa bắp đùi,còn lại lộ ra ngoài không che giấu. Hạ Nhiễm cảm thấy không sao cả,nhưng Cố Tần Thần tới lại khiến cô cảm thấy không lịch sự. Cô nhẹ nhàngkéo váy xuống, một chút này cũng không che được bao nhiêu.

Động tác của Hạ Nhiễm rất nhanh liền rơi vào mắt người ngồi cạnh. Cố Tần Thần chậm rãi đảo mắt nhìn qua bốn người, sắc mặt trầm xuống.

Một giây sau, Hạ Nhiễm đột nhiên cảm thấy trước mắt tối om, sau đó mộtáo khoác liền cứ vậy từ đôi tay thon dài chuyển lên người cô, rất tựnhiên khoác lên chân cô.

Cố Tần Thần đem chút da thịt lộ ra ngoài của Hạ Nhiễm rất nhanh che lạinghiêm ngặc, Hạ Nhiễm đang ngồi nghiêm chỉnh bị hành động của anh làmgiật nảy mình, nhất thời lúng túng nhìn bốn phương tám hướng, khí thếrào rạt.

Phòng khách đột nhiên trở nên yên tĩnh. Hạ Nhiễm sững sờ nhìn Cố TầnThần, chỉ thấy anh gác chân dài, bình tĩnh thong dong, ngón tay khôngnhanh không chậm gõ gõ lên quần tay đen, bộ dáng nhẹ nhàng, ngũ quancàng lúc càng tuấn lãng.

Hai vợ chồng Cố gia đều vui mừng, lén lút trao đổi ánh mắt cho nhau.

Cố Ngôn Truyền: vợ yêu, con trai rốt cuộc thông suốt rồi, này tuyệt đối là việc tốt.

Bà Cố: Phải phải, em muốn khóc luôn. Nam nhân ôn nhu này thật sự là đứa con trai có chỉ số tình cảm thấp thê thảm của em sao?

Ngược lại, vợ chồng Hạ gia cũng vô cùng kinh ngạc. Hạ Thế Hiên híp mắtđánh giá vẻ mặt thản nhiên của Cố Tần Thần, cùng là nam nhân, ông có thể dễ dàng nhìn ra tiên tiểu tử Cố gia này đối với hành vi vừa rồi của ông không cho là đúng. Đổi một góc độ khác, hành vi thân mật như vậy, giống như tập mãi thành quen vậy.

Nghĩ thế, Hạ Thế Hiên liền thấy không vui. Ông nhìn con gái, mặt HạNhiễm đỏ bừng, đang ngẩn người, ánh mắt cô nhìn Cố Tần Thần cũng có tình ý khó nói.

Hạ Thế Hiên khụ khụ hai tiếng, ấn đường nhăn lại, nói một câu: “Khi nào thì dọn cơm?”

Biết chồng mình nhịn không được rồi, Vương Vũ Hồng lập tức mở miệng giải vây: “A a, tật xấu của ông ấy lại tới rồi”.

Cố Ngôn Truyền đa mưu túc trí nhìn qua vẻ mặt nghiêm túc của Hạ ThếHiên, trong tâm thật cảm thấy hả hê, miệng lại vô cùng phối hợp: “Lão Hạ đói rồi sao, chúng ta liền dọn cơm”. Sau đó vẫy tay với vợ mình, rahiệu cho bà dọn cơm.

”Vũ Hồng, chúng ta đi phòng bếp phụ dọn cơm”. Mẹ Cố cũng thấy rõ chuyện, vội kéo tay Vương Vũ Hồng lôi đi, hai người cùng đi ra khỏi phòng khách vào phòng bếp.

Cố Ngôn Truyền cũng kéo Hạ Thế Hiên lại, khóe mắt giảo hoạt, khóe miệng cong cong: “Lão Hạ, đi thôi”.

Hạ Thế Hiên bị kéo, không nhịn được kêu lên một tiếng, liếc nhìn haingười trẻ tuổi ngồi trên ghế sofa. Cuối cùng ông cũng đứng dậy, rời khỏi ghế sofa.

Đợi bốn người lớn đều rời đi, Cố Tần Thần chậm rãi quấn lên người HạNhiễm, bàn tay to không an phận vòng quanh eo nhỏ của cô. Hạ Nhiễm rõràng lúc nãy cha cô rời đi cũng có cảnh cáo rồi, cô nghiêng đầu nhìnanh, trong mắt vẫn có chút sương mù, anh muốn làm gì?

Thân ảnh cao lớn ngăn trở ánh đèn mềm mại, tay trên eo cô dùng lực, cảngười đều bị anh kéo đứng lên. Động tác rất nhanh, cho nên áo khoác phủtrên chân cô thuận thế rơi xuống đất. Lễ phục màu đen phác họa thân hình lung linh, lúc này triển lãm trước mặt anh.

Tầm mắt Cố Tần Thần dời xuống ngực cô, rồi di động xuống dưới, vạn vậtxung quanh phảng phất như dừng lại. đôi mắt tĩnh mịch của Cố Tần Thầnđột nhiên nóng bỏng, trái tim trong lồng ngực nhảy kịch liệt, trongkhoảnh khắc, cả hô hấp cũng muốn đình trệ.

Hai tròng mắt Cố Tần Thần nồng đậm tình cảm, đôi mắt ám trần giống nhưmột vực sâu không đáy. Hạ Nhiễm không khỏi ngẩn ra, giống như chỉ cầnhơi động cũng sẽ bị hút vào.

Mặt anh cách mặt cô càng lúc càng gần, Hạ Nhiễm gần như có thể nhìn thấy rõ hàng mi cong dài của anh, gương mặt nam nhân trước mặt không ngừngphóng đại, tim cô cũng gia tốc đập liên hồi, hình như anh muốn hôn cô.Thân thể Cố Tần Thần hơi cong, rồi con người trước mặt khom lưng nhặt áo khoác trên đất lên.

Động tác nhẹ nhàng, phủi bị rên áo khoác, sau đó chậm rãi giũ giũ, rồikhoác lên người Hạ Nhiễm lần nữa, lần này không phải khoác lên đùi cô,mà báo đạo bọc hai vai cô lại. Đôi mi lạnh lùng chau lại, thanh âm trầmthấp lộ ra ra chút run rẩy: “Ăn cơm”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.