Ban đêm, trời tối như mực, ngẫu nhiên có ánh sao xẹt qua trên màn trời.bởi vì sắp vào thu, thời tiết hơi lạnh. Nam nhân xỉa bước ra ngoài hiênrồi dứng lại, mày kiếm chau lại, bàn tay to hướng về sau vẫy vẫy cô gáiđang đi tới. Cô tiến lên, khoác tay anh, bàn tay ấm áp liền ôm lấy cô.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, ánh trăng vừa đúng, điềm đạm thưa thớt Chảtrách bác Trương lại đặc biệt để một bóng đèn chiếu sáng chỗ này, ánhđèn như ẩn như hiện chiếu lên người bọn họ, vừa lúc kéo dài hai cái bóng đứng thẳng kề cận.
Cố Tấn Thần hơi trầm mặc, con ngươi đen láy dời từ cái bóng dưới đất lên nhìn mắt cô. Tay cô có chút mát, anh nắm lại, thử dùng tay mình giúp cô ấm áp. Một bàn tay không đủ, lại nắm một tay khác nữa của cô, nắm chặthai tay cô vào tay anh.
Anh rất sao, mặc dù Hạ Nhiễm đã đi giày hơn năm phân anh vẫn cao hơn cônửa cái đầu, vì nhân nhượng chiều cao chênh lệnh này, anh tận lực cúiđầu để hai người thêm gần nhau. Bốn tay nắm lấy, anh cầm tay cô để lênmôi mình, từ trên cao nhìn xuống gương mặt ửng hồng của cô, khóe miệnghơi loan ra thành nụ cười, rồi bất ngờ há miệng cắn nhẹ tay cô.
“Người ta đều nói ngón trỏ liền tâm, quả thật là thế”. Cố Tần Thần cườinhẹ, tiếng cười sảng khoái. Anh nắm cổ tay cô, đầu ngón tay cố ý áp vàomạch đập, tiếng tim đập rối loạn của cô liền nằm trong tay anh.
Nam nhân ưu tú, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-than-men/1997980/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.