... Mau nhận đi, sao không nhận?
Bùi Chẩn căng cứng ngâm mình trong bồn tắm, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại loang lổ vết nước. Phiền.
Một giây trôi qua, thêm một giây nữa. Gửi hồng bao cho cậu thì cậu nhận đi, sao lại không nhận!
Dù thế nào cậu cũng sẽ không tức giận với kim chủ vì tiền, đúng không?
Có chút tuyệt vọng. Anh là loại người sợ chiến tranh lạnh nhất trên thế giới này. Tính tình thì thế thôi, hiện tại anh đang chiến tranh lạnh với người bạn thân nhất, hai tháng vừa qua mặc kệ nhau, không biết kiếp này còn có thể làm bạn mãi mãi không.
Bây giờ, sói nhỏ lại nhất định không nhận hồng bao của anh...
Có khi nào chút nữa tắm rửa sạch sẽ xong mở cửa bước ra ngoài, người đã không còn ở đó nữa không?
Nghĩ như thế này, thế giới triệt để u ám.
Cuối cùng là vì sao… Gặp người cũ tâm trạng không tốt thì lấy người kia ra trút giận, đúng là tự tạo nghiệp thì không thể sống, hối hận.
Lòng nặng trĩu khoác bộ đồ ngủ, mở cửa phòng tắm, không chút đề phòng nào suýt chút nữa đập thẳng vào khuôn mặt điển trai của sói nhỏ đang vẫy đuôi ở cửa.
“Cậu!” Đứng im thin thít ở chỗ này, tính dọa chết người khác à!
"Chẩn Chẩn." Cái eo anh liền bị ôm, sói nhỏ nhìn nóng nảy như không đợi được nữa, mặc cho tóc anh còn ướt, cũng liều mạng vẫy đuôi xoa xoa cọ cọ, “Ừm ~ anh tắm xong thật là thơm, mùi sữa bò. "
"Aiz, người cậu đang bẩn... đừng chạm vào tôi! Có thôi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-quan-cung-gia-ngheo-quan/1268425/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.