“Tiếp tục nói.” Hắn hơi nới lỏng tay,ngón tay dọc theo cổ nàng dao động qua lại có một loại ái muội không thể nói rõ.
“Về sau…… Về sau không biết thế nào bị lão hầu gia phát hiện, tuyrằng ông ấy chưa nói cái gì nhưng ta nhìn thấy ông ấy phóng chiếc hộpkia lên bàn,ta chỉ biết hắn cái gì cũng đã biết.”
“Sau đó nàng bỏ đi?”
“Đúng.”
“Còn lấy một vạn lượng của hầu phủ?”
“Đúng.” Nơi đó vốn chính là nhà họ Bùi, khi ra ngoài gặp chuyện ngoài ý muốn ít nhất phải có chút bạc có cái gì không tốt?
Vân Mặc lạnh lùng nhìn nàng nhưng không nhìn ra tâm tư gì,“Nàng lúc nào lấy được cặp tín vật đó?”
“Mùa hè năm sau.” Nhờ Hách quản sự muốn đám nha hoàn chúng ta hun bớt muỗi,ta rất nhanh liền ra tay, nàng vốn định chính mình mang về BồngSơn, hoặc là tự mình đưa tới Trung Châu nhưng mà nàng luôn không có đi.
“Vậy nàng tại sao không lập tức rời khỏi hầu phủ?”
Nàng trầm mặc, đúng vậy, chẳng lẽ muốn nàng nói,vì hôm sinh nhật hắnđã nói với nàng một câu “Anh tỷ tỷ,tỷ không đượcđi…… Ta không cho tỷ đi”?
Có phải tự mình đa tình hay không? Nếu giờ phút này nàng nói ra,chỉcó tự rước lấy nhục nhã! Tiểu hầu gia tôn quý vô cùng kiêu ngạo,sau khi bị nàng triệt để lừa gạt hắn còn có thể tin tưởng lời của nàng sao?
“Chẳng lẽ là vì một vạn lượng bạc kia?” Thanh âm của hắn giống như băng truyền tới.
Nàng ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-co-the-bat-quy-xay-coi/2392258/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.