“Anh tỷ tỷ,tỷ có biết hay không……” Cúi đầu xuống con ngươi đen sắcbén nhìn thẳng vào nàng, hắn nghiến răng nghiến lợi nói:“Bốn năm trướcta hận nhất tỷ gì không?”
Anh Ninh dùng sức cắn môi lắc đầu.
“Nguyên nhân chính là một vạn lượng bạc lại có thể để cho tỷ khôngchút do dự rời bỏ ta!” Hắn giống một tiểu thú bị thương,ngay cả khuônmặt đều bị thương, khuôn mặt tuấn mỹ cuồng dã trong con ngươi lóe hừnghực lửa giận.
Thỏa hiệp rời đi không hề lưu luyến , nàng, không, yêu, hắn,!
Ở trong mắt nàng hắn thế nhưng còn không bằng một vạn lượng bạc.
Chuyện này buồn cười cỡ nào……
Khóe môi mỏng hơi hơi nhếch lên,đáy mắt cất dấu chua xót không thấyrõ, ngón tay thon dài khẽ vuốt qua đôi má trơn mềm như ngọc,sau một lúclâu mới nghe Vân Mặc nữa thật nữa giả, giống như vui đùa nhìn nàngnói:“Nếu…… Thực sự trên khuôn mặt này họa lên một đao,lưu lại vếtsẹo,ấn ký..v…v.., Anh tỷ tỷ có thể gả ra ngoài được không?”
Biết rõ hắn hù dọa chính mình nhưng lời nói hung ác nham hiểm của hắn làm cho Anh Ninh không nhịn được nhíu chặt mi, trong lòng thật sựkhông biết là tư vị gì,phút chốc phá hỏng.
Nàng không nghĩ tới Vân Mặc trưởng thành lại có thể đem nàng luônluôn tự giữ bình tĩnh ép sát tới chân tay luống cuống,là hắn trở nênmạnh mẽ hay là nàng bị thời gian cùng năm tháng mài đi góc cạnh biếnthành yếu?
Nàng rất ít để ý người ngoài dùng loại ánh mắt nào đối đãi chínhmình,chỉ dựa vào nàng “Một bó tuổi” còn chưa gả đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-co-the-bat-quy-xay-coi/2392256/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.