Hứa chưởng quầy cảm thán không thôi,“Phu nhân thật sự là hiền thê khó gặp,một mình một người dưỡng dục con cái cũng giống Vương Bảo Xuyến chờ chồng mười tám năm?”
Anh Ninh nghe xong lời này,khuôn mặt thanh lệ không khỏi hiện ra nụ cười xuất phát từ nội tâm.
Mẫu thân chỉ mong có ngày gặp lại phụ thân,chỉ cần có thể hoàn thànhtâm nguyện của mẫu thân,cho dù nàng chịu nhiều khổ sở hơn thì có sao?
Nghĩ đến đây trong đầu liền hiện ra một gương mặt loè loẹt,nghiêm nghị nheo mắt nhìn chằm chằm mình……
Anh Ninh chán ghét nhăn lại mày, lắc đầu giống như muốn đuổi đi ruồibọ làm mình buồn nôn,muốn đem tay ăn chơi kia đuổi ra khỏi đầu mình.
“Đúng rồi, Anh cô nương,cái tên họ Cổ kia,tháng này có thể lại đếnđòi bạc không?” Hứa chưởng quầy bỗng nhiên nghĩ đến cái gì,vô cùng lolắng hỏi.
“Có.”
Đương nhiên đến,tên họ Cổ kia làm gì dễ bỏ qua con cá lớn như vậy?
Hứa chưởng quầy nghe xong, lại chần chờ hỏi:“Chúng ta…… vẫn để hắn làm vậy sao?”
“Ừ.” Không thế thì làm gì bây giờ? Tiền tài là vật ngoài thân, nếuthật sự giống tên họ Cổ đó nói vậy,cho dù trả giá thật lớn cũng khôngthể chùn bước.
Hứa chưởng quầy thở dài,“Anh cô nương,cô thực sự tin tưởng tên họ Cổ đó nói sao?”
“Ừ, hắn đã có thể nói có mũi có mắt, chỉ sợ không phải tin đồn vô căn cứ.” Hắn có thể miêu tả ra tướng mạo phụ thân,tuổi, khẩu âm làm nàngkhông thể không tin, đây cũng là nguyên nhân nàng bị tên họ Cổ kia dắtmũi đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-co-the-bat-quy-xay-coi/2392246/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.