Thiếu gia nói: “Con không đồng ý, Tiểu Tích nàng…” 
Lão gia mở miệng quát: “Nghịch tử, bình thường phong lưu bản sắc nam nhi không nói. Sao động đến chuyện đại sự bảo ngừng mà không ngừng, nhi nữ tình trường? Quay về phòng đóng cửa hối lỗi đi, không có lệnh của ta, không được ra khỏi nhà.” 
Thiếu gia còn muốn tranh luận, thì bị phu nhân bịt miệng, dẫn ra ngoài. 
Bên này lão gia nói chuyện với tôi rất ấm áp: “Ta biết các con cùng nhau lớn lên, tình cảm rất tốt. Nhưng mà hiện giờ phủ ta cần con giúp đỡ, quý phi nương nương trong cung cũng cần có người giúp đỡ, con là thích hợp nhất. Nếu con không nguyện ý”, lão gia thở dài thật sâu, như thể già thêm vài tuổi. 
Cáo già, cho rằng giả bộ đáng thương tôi sẽ chân thành tin tưởng ông sao? Bất kể tôi có thái độ thế nào, mọi chuyện cũng chẳng tốt hơn. Đã như thế, không bằng tự mình tranh thủ thì hơn. 
Tôi trầm mặc một lúc lâu, gật đầu, “Lão gia, tôi hiểu rồi, tôi… nguyện ý.” 
“Hài tử ngoan, về sau sửa lại gọi ta là cha.” 
Tôi đỏ mặt (tức giận),mở miệng nói khẽ: “Cha” 
Lão gia cười ha ha, “Cha thích nhất sự thành thật chất phác của con. Ta bảo quản gia sắp xếp Cúc Viện cho con ở, về sau viện này là của con. Nhưng mà con đã đồng ý tiến cung, về sau làm việc không thể tuỳ tiện như trước nữa, không được thoải mái ra khỏi viện, trò chuyện với thiếu gia cũng phải chú ý chừng mực.” 
“Dạ, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tich/2427497/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.