Tôi được điều đến bên cạnh thiếu gia, làm cho hai người hầu của thiếu gia Đông Phong, Tây Phong rất bất mãn, ước chừng là sợ tôi lấy mất chỗ đứng của bọn họ, đương nhiên cũng có thể nguyên nhân là khi tôi cứu thiếu gia bỏ bọn họ chạy lấy người. Tôi cũng bị đổi tên thành Nam Phong, nếu thêm một tên Bắc Phong nữa, là vừa đủ một bàn chơi mạt chược. 
Thủ đoạn khi dễ người của tiểu hài tử cũng có hạn, chỉ là xa lánh, nói những lời khó nghe thôi, tôi cũng không so đo với bọn họ. Nếu bọn họ nghĩ tới chuyện động tay động chân, tôi lập tức cho bọn họ chút giáo huấn. 
Tôi nhường nhịn khiến cho vú nuôi của thiếu gia rất có cảm tình, bà đối rất chiếu cố tới tôi, không chỉ mắng Đông Phong, Tây Phong, bình thường khi làm điểm tâm cho thiếu gia luôn có phần của tôi. Thiếu gia cũng đối xử với tôi rất tốt, cho nên bọn họ không dám tiếp tục trêu chọc tôi. 
Sinh hoạt của thiếu gia đương nhiên có thị nữ chăm lo, mỗi ngày chúng tôi chỉ bồi thiếu gia chơi đùa. Mỗi ngày bồi thiếu gia đọc sách, tuy rằng thiếu gia không muốn đi, nhưng ước chừng phu nhân hiểu rõ việc này quan hệ tới tương lai thiếu gia, cho nên dù hắn khóc lóc om sòm thế nào cũng không đáp ứng hắn. 
Chữ phồn thể rất phức tạp, nhưng đối với tôi mà nói thì không thành vấn đề. Mỗi ngày cùng thiếu gia nghe giảng, hắn ngồi trong lớp ngủ, tôi đứng nghe rất nghiêm chỉnh. Nhớ lại kiếp trước tôi cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tich/2427493/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.