🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Người hai Sẹo quan hệ là một ả người làm đã có chồng, chồng cô ta đi buôn đã lâu, đến bây giờ chưa thấy trở lại, nhưng thư từ vẫn đều đặn gửi về hỏi thăm căn dặn vợ mình.



Mặc dù chuyện đã qua lâu rồi, nhưng cậu vẫn còn nhớ rõ, bởi lẽ sau cái lần đó, dường như không khí giữa cậu và Dương Khanh không còn tự nhiên như trước nữa.



Thường bỗng cảm thấy buồn, đôi mắt nặng trĩu sắp không mở nổi. Thằng Chất thấy cậu mệt, liền thỏ thẻ kéo kín mền cho cậu, dọn dẹp sạch sẽ rồi xoay người rời khỏi.



"Cậu tư."



Vừa mở cửa ra đã đụng ngay mặt Dương Khanh, hắn gật đầu một cái rồi hỏi:



"Đã tỉnh chưa?"



"Thưa, vừa mới dậy, nhưng mệt quá lại ngủ nữa rồi." - Chất nhỏ giọng đáp.



"Ừm."



Dương Khanh nghiêng người chừa lối cho nó qua, sau đó nhấc chân bước vào phòng rồi đóng cửa lại luôn.



Thường loáng thoáng nghe âm thanh nói chuyện ngoài cửa, sau đó là tiếng bước chân đang tiến gần giường mình. Cậu mở mắt ra, quay đầu nhìn người đang ngồi xuống giường.



"Cậu tư?" - Thường gọi.



"Ừm, ngủ đi."



Thường lắc lắc đầu, chống người ngồi dậy, cơ thể yếu ớt hơi lung lay, Dương Khanh vội vàng vịnh lấy cậu cho khỏi ngã, bực mình nói:



"Lộn xộn cái gì? Mệt thì nghỉ đi."



"Không, con không mệt."



Thường không dám lộn xộn nữa, nhích người tựa vào đầu giường, bàn tay nắm chặt lấy vải mền vò vò, thấp giọng hỏi:



"Cậu đánh hai Sẹo rồi?"



"Là gia

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thuong-cau-khong/3510115/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Thương Cậu Không
Chương 20: Ăn bớt bát, nói bớt lời
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.