🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Mới tờ mờ sáng đã thậm thà thậm thụt, đừng có nói là làm bậy bạ gì nha."



Hương ngó một lượt từ trên xuống dưới, ả muốn nhìn xem rốt cuộc đứa con gái đang gục mặt trên lưng Thường là ai.



"Dạ không có, bây giờ em đang gấp lắm, em đi trước nha."



Thường qua loa trả lời ả, đâm đầu đi thẳng.



"Hứ, để coi mày lên mặt được bao lâu."



Hương không có cớ giữ cậu lại, ả bĩu môi lẩm bẩm chửi, ngờ đâu vừa dứt câu thì cái đầu bù xù chẳng rõ là ai đang quay lại nhìn chằm chằm ả, ánh mắt sắc lẹm cảnh cáo khiến ả khẽ rùng mình.



"Chị nằm nghỉ đi, em chạy ào cái rồi về liền."



Thường đưa Yến về tạm phòng mình, vừa dặn dò vừa cẩn thận đắp thêm mền cho cô. Yến có vẻ đã tỉnh táo hơn so với lúc nãy, cười khẩy một tiếng nói:



"Mày nhiều chuyện thật đấy, ốc không ôm nổi mình ốc, mày cứ như vậy lúc nào cũng bị người khác ăn hiếp là đúng rồi."



Thường chẳng hiểu ra làm sao, chỉ "ừ ừ dạ dạ" mấy tiếng, sau đó ba chân bốn cẳng chạy biến đi.



Nói là đi một cái về liền nhưng nhà thầy Kiệm cũng phải chèo đò mới đến được. Đương lúc Thường đang lui cui gỡ dây neo thì đột nhiên có tiếng bước chân ầm ầm chạy đến, thằng Chất giật giọng la lớn:



"Thường! Thường! Mày đi đâu vậy?"



Thường bị tiếng hét của nó làm giật bắn mình, bịt tai trả lời:



"Tao đi thỉnh thầy thuốc về khám cho chị Yến,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thuong-cau-khong/3464714/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Thương Cậu Không
Chương 16: Ốc chẳng mang nổi mình ốc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.