Tờ mờ sáng, gà còn chưa gáy nhưng Thường vẫn theo thói quen mà thức dậy, nhẹ chân nhẹ tay trèo xuống giường. Cậu vuốt thẳng lại quần áo, sau đó mở cửa phòng, trước khi bước ra còn cẩn thận ngó trước ngó sau xem có ai không.
Ngoài sân vắng lặng, Thường yên tâm, chậm rãi đóng cửa lại. Trời vẫn còn xâm xẩm tối, Thường lặng lẽ băng qua sân nhỏ, có tiếng gà đột ngột gáy khiến cậu giật bắn người. Cậu xoa xoa lồng ngực mình cố lấy lại bình tĩnh, cảm thấy phiền muộn mà thở dài một hơi.
Mấy ngày này chân Dương Khanh còn cà nhắc, Thường mỗi tối vẫn đều đặn đến bóp chân xoa dầu cho hắn, sau đó chẳng rõ vô tình hay cố ý đều bị ép giữ lại ngủ cùng.
Chuyện hầu cậu tư Khanh ngủ cậu không từ chối được mà cũng không thèm từ chối nữa, ai bảo hắn hung dữ như vậy, với lại cậu cũng áy náy việc mình là nguyên nhân gián tiếp khiến hắn đi đứng bất tiện, thành ra càng ngoan ngoãn nghe lời, cũng không còn lắc đầu với cậu tư nữa.
Trời vẫn còn sớm nhưng khói bếp đã lượn lờ từ xa, âm thanh của bọn gia đinh người ở nhỏ giọng chuyện trò, Thường định bụng không quay về phòng, đến thẳng nhà kho lấy công cụ đi làm.
Đất nhà chủ rộng thênh thang, ngoại trừ hai nhà kho lớn còn có thêm một nhà kho nhỏ để mấy dụng cụ linh tinh ít sử dụng tới nên hiếm có người qua lại nơi này. Cũng vì lẽ đó mà nó trở thành nơi bí mật cho mấy đôi trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thuong-cau-khong/3462557/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.