"Sao chưa gì mày để em nó về vậy? Rủ ẻm ở lại ăn cơm chung."
Lúc Thường quay trở về mà không có Thanh Mai đi cùng, cả bọn ngóng ngó tìm kiếm, nhìn thấy bóng cô nàng đằng xa liền trách móc nói.
"Em ấy không thích, mà sau này tụi bây cũng bớt nhận đồ người khác lại đi."
Thường quay trở lại chỗ ngồi, thằng Dư lùa cơm vào miệng tỏ vẻ không vui đáp:
"Mắc giống gì, được cho thì cứ lấy đi, chưa kể mày coi con trai ở cái làng này đứa nào không thích mấy em như Mai, có mày mỡ dâng đến miệng còn chê đó."
Thường nghe nó nói mà trong lòng khó chịu, từ trước tới giờ cậu không thích nhận khơi khơi của ai cái gì, mỗi lần Thanh Mai cho đồ, cậu đều tìm thứ ngang bằng giá trị trả lại, nhưng Thường biết thứ nhỏ cho không chỉ có mấy thứ vô tri vô giác, mà cậu thì chẳng thể nào trả lại được. Thằng Chất ngồi bên cạnh lên tiếng:
"Đàn ông con trai sức dài vai rộng, muốn ăn thì tự làm mà ăn, suốt ngày chờ nhận đồ của một đứa con gái có hay ho gì mà còn oang oang ở đây."
"Mày nói cái gì?"
Thằng Dư khựng đũa lại, ánh mắt trầm trầm nhìn thằng Chất, Thường thấy tình hình không ổn vội khuyên can:
"Thôi, chuyện có gì đâu. Tao cũng chỉ nói vậy thôi chứ không có ý gì."
"Tao cũng đâu có ý gì, đứa nào nhột tự suy ra ý gì thôi."
Thằng Chất không chịu nhịn lại nói thêm. Không biết có phải do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thuong-cau-khong/3423435/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.