Bầu trời giữa trưa tối mù, từng đám mây đen vần vũ kéo nhau phủ lấp cả một khoảng sân rộng, mùi đất lành lạnh bốc lên, âm thanh ếch nhái hòa cùng với tiếng mắng chửi của gã tay sai nhà chủ Lý ầm ĩ không chịu nổi.
"Nhanh cái tay cái chân lên! Lúa mà ướt hạt nào tao cho nhịn cơm cả lũ!"
Đám người làm nhau nhau chạy tới chạy lui, kẻ dùng bồ cào, người tranh thủ lấy tay không vóc được mớ nào hay mớ nấy, sân phơi lúa bao la thoáng chốc cũng sắp được dọn sạch.
"A!"
Một âm thanh đau đớn khiến cả không gian chộn rộn phải dừng lại, hai Sẹo đanh mặt bực mình chửi đổng lên:
"Nhìn cái gì mà nhìn, lo làm đi!"
Cả đám lại cun cút tiếp tục công việc, đầu cũng không dám ngẩng lên. Hai Sẹo lúc này mới bước thẳng qua chỗ cậu trai gầy gò, nơi ống quần nâu cũ kĩ rách toạt ra, máu me từ bắp chuối chảy dọc xuống bàn chân một mảng đỏ thẫm.
"Chuyện gì đây?" - Gã hất mặt hỏi.
"Dạ, tui không biết, tui đang xúc lúa thì thằng này tự nhiên đâu xuất hiện làm tui không trở tay kịp mà quẹt trúng nó."
Lão Lương cầm một cây xẻng nặng trịch run rẩy trả lời gã, thằng nhóc bị thương dường như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn mím môi im thin thít, chờ khi hai Sẹo liếc mắt qua nhìn nó mới hơi rụt cổ xuống, bàn tay vô thức siết chặt góc áo đến nhăn nhúm.
"Sao mày ngu thế hả?" - Hai Sẹo tức giận quay sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thuong-cau-khong/3406518/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.