Như chợt nhớ ra điều gì đó, tôi quay sang nhìn Duệ, mỉm cười thật tươi, nhẹ giọng nói
''Cảm ơn vì hôm qua đã cho đi nhờ ô ''
Hắn đang chêu trọc Tiểu Túc, nghetiếng tôi nói, Duệ ngẩng đầu hướng về phía tôi, thản nhiênnở nụ cười đê tiện, chứ không phải ga lăng như trong tâm trícủa tôi, ánh mắt mang vẻ đầy chêu trọc
'' không cần cảm ơn tôi, cậu là một kẻ dạ dày không đấy tôi biết, haizzz tôi mà không đi theo chỉsợ....e rằng cái ô khó mà vẹn toàn, lo cậu đói quá ăn mất,nên mới phải đi theo để bảo vệ đồ vật của bản thân thôi mà,đừng để ý ''
Nghe lọt tai hết từng câu,từng từhắn nói, tôi chỉ hận một nỗi không thể cầm dao lên chém người, tôi hiền quá mà, đành ngồi trợn trừng mắt nhìn hắn, tứcthật....tại sao ánh mắt không thể giết người???, ôi nếu cóthể thì tên Cao Thần Duệ hôm nay số tàn mất rồi T.T
Nhìn hắn lâu âu cũng không phải cách hay, tôi hướng mắt về phía thầy hiệu trưởng nãy giờ cứ thaothao bất tuyệt trên khán đài, vừa đúng nghe được đến đoạn
'' nhà trường tổ trức một khoáhuấn luyện cho các thành viên đầu não của các lớp, bao gồmlớp trưởng, lớp phó và bí thư... chuyến đi bắt đầu vào ngày mai, ''
Tôi há hốc mồm chữ O mắt chữ A,tôi nghe nhầm đúngkhông, chắc chắn là vậy rồi ha ha ha. T.T lớp phó thật đángghét. Đáng ghét hơn là cô chủ nhiệm vì đã trao cái chức vịđáng ghét đó cho tôi.
Lúc thầy Hiệu Trưởng vừa dứt lời, phía dưới lại bắt đầu nhốn nháo hết cả lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thu-tinh-yeu-chi-trong-tham-lang/84150/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.