Hạ Dương cảm thấy từ khi quen Vũ Quân Thành, số lần cậu khóc nhiều hơn, nước mắt vì anh mà rơi nhiều hơn trước kia biết bao. Mặc kệ bản thân yếu đuối, rốt cuộc vẫn không kìm được mà lần này lại khóc đến lợi hại. Lần đầu Hạ Dương có tình cảm với một người nhiều năm như thế, vậy mà đến cuối lại trở thành chuyện tình bi thương. Người ta nói mối tình đầu giống như một vết khắc vào trái tim, để dù đau đớn hay hạnh phúc đều không thể quên đi được.
Lần này đối với Vũ Quân Thành là một sự đả kích không hề nhẹ. Anh không thể giải thích được rõ ràng cái cảm giác mặn đắng này, cổ họng nghẹn lại, hít thở cũng không thông. Nhiều năm trước khi chia tay Lục Nhiên, khi biết Lục Nhiên phản bội anh mà theo người khác, tình cảm bị lợi dụng, Vũ Quân Thành đương nhiên đau khổ rất nhiều. Nhưng lần này với Hạ Dương, khi không biết nên dùng từ nào để hình dung mối quan hệ này của cả hai mà phải bất lực để Hạ Dương rời đi, trong lòng anh hết thảy đều là sự thất vọng. Vũ Quân Thành biết bản thân đối với Hạ Dương có sự yêu thích đặc biệt, ban đầu xuất phát từ sự thích thú vì Hạ Dương khác biệt với tất cả những người anh đã từng gặp và tiếp xúc, sau đó nảy sinh tình cảm với cậu, nhưng vẫn trầm mặc như vậy...
Trịnh Vương thấy Vũ Quân Thành đi ra thì nhanh chóng che ô đi đến. Không thấy Hạ Dương đi ra, cánh cửa thì đóng lại, Trịnh Vương phần nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-the-quay-lai-nhin-em-khong/2096822/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.