*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giáo sư Từ rất tích cực.
"Hạ Triêm mày vẫn chưa đăng kí môn hả?"
"Đù mé, lại đứng rồi!"
Hạ Triêm gục ngã nằm bò trên bàn phím, trong mắt đong đầy thất vọng.
Đã mười phút kể từ khi bắt đầu đăng kí môn mà đến giờ cậu còn chẳng lết nổi lên hệ thống giáo vụ, cái gì gọi là hoàn toàn tuyệt vọng, cái này chính là hoàn toàn tuyệt vọng.
Vốn dĩ đã đủ tuyệt vọng rồi, ấy vậy mà bạn cùng phòng của cậu lại bỗng dưng kêu lên.
"Hạ Triêm, năm hai khoa tiếng Anh tụi mày có phải bắt buộc học kinh tế vi mô không?"
Hạ Triêm ngẩng đầu nhìn máy tính, càng tuyệt vọng hơn, "Phải đó."
"Vậy thì chú mày có thể sửa soạn chuẩn bị đi die đi là vừa."
"Gì cơ?"
"Môn kinh tế vi mô tổng cộng có ba giáo viên, hai người trước đã được chọn hết rồi, người cuối cùng là..."
Máy tính của Hạ Triêm cuối cùng cũng có phản ứng, cậu vừa ngẩng đầu lên nhìn, cả người run rẩy, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Chỉ còn lại một giáo viên có thể chọn trong cột môn kinh tế vi mô, ba chữ bự chảng sáng chói——
TỪ VI TRẦN.
Sinh viên đại học A đều biết hai điều cấm kỵ tuyệt đối.
Thứ nhất, đăng kí môn đừng chọn Từ Vi Trần; thứ hai, chọc ai thì chớ chọc Từ Vi Trần.
Từ Vi Trần con người này, gieo vạ... Hừ, phạm vi giảng dạy rất rộng, liên quan đến nhiều môn học về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-the-nao-khong-dinh-bui/420143/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.