🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta những tưởng ta sẽ chết, nhưng không.

Khi ta tỉnh lại, dưới lưng là một đống cát, sau gáy chạm vào một vật rất cứng. Ta chống khuỷu tay nhổm dậy, nhặt lên xem thì thấy đó là một khúc củi khô. Ngắm nhìn bốn phía, đều là sắc đất vàng đơn điệu tĩnh mịch, sườn núi xa xa không biết kéo dài đến tận nơi nào, xung quanh là mấy loại cỏ dại khô héo mọc ngổn ngang, nhỏ nhưng cứng rắn, lá hình kim, gai góc.

Vô Chân đạo nhân ngồi bên cạnh ta, cầm theo hồ lô bảo bối của nàng, chốc chốc lại uống rượu. Thời gian đã gần giữa trưa, mặt trời treo cao, sa mạc biến thành một lò luyện cực lớn, gần như muốn làm tan chảy mọi thứ, thế nên nàng đội lên chiếc mũ rách bươm luôn đeo phía sau, trên vành mũ thủng lỗ chỗ, thật ra thì cũng chẳng che chắn được bao nhiêu nắng nóng.

"Công tử tỉnh rồi." Vô Chân không liếc ta lấy một cái, vẫn đang uống rượu của nàng.

Ta sờ sờ nơi trái tim mình, có một vết thương, khi tay đụng phải có cảm giác đau đớn vô cùng rõ ràng, "Ta không chết?"

"Không." Vô Chân đậy nút hồ lô lại, đưa đến một lọ bạch ngọc, chiếc lọ ngọc bích mơ hồ tản ra ánh sáng ấm áp. Ta mở nắp lọ, bên trong trống không chẳng có gì.

Ta hoài nghi: "Đây là...?"

"Thiên tâm bổ linh đan, ta luyện bốn mươi năm chỉ luyện được một viên như vậy, dự định giữ lại cứu mạng, ngươi được hời rồi."

"A Quỷ đâu?" Ta nhìn lướt qua xung quanh, không có A Quỷ, cũng không có Lê Đài

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thanh/271904/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.