Ta đã tìm kiếm nơi cát vàng ngập trời này hơn một tháng, nhưng lại không nhìn thấy toà thành trì kia lần nào nữa.
Toà thành cô quạnh đổ nát kia, và cả bạch y cô nương sống trong đó, đều cùng nhau biến mất ở nơi hoang mạc mịt mờ này, giống như chưa bao giờ xuất hiện.
Vì vậy, ta nghĩ hôm đó nhất định là lão nhân gia dùng lời lừa gạt ta, nếu đúng như lời ông ta nói rằng nữ quỷ theo dõi ta, vậy sao lại không đến tìm ta? Chẳng những không tìm, chỉ sợ là còn cố ý lẩn trốn.
A Quỷ à A Quỷ, nàng không muốn gặp ta, nhưng ta nhất quyết phải tìm ra nàng cho bằng được.
Mặc dù đại mạc hoang vu, nhưng cũng có nét đẹp riêng của nó, ví dụ như vầng trăng to lớn sáng ngời giữa đêm nay, là lần đầu tiên ta nhìn thấy trong hai mươi năm cuộc đời.
Bầu trời thật thấp, dường như chỉ cần giơ tay là chạm đến dải ngân hà, hái lấy vài vì sao. Ta vô thức giơ tay lên, sau lưng vang lên tiếng trêu chọc quen thuộc, thanh âm thanh thuý êm tai hệt như lần trước ta được nghe, "An Tầm muốn có những ngôi sao trên bầu trời này ư, ta thay ngươi hái xuống được không?"
Tay của ta bối rối dừng giữa không trung, sau đó ngượng ngùng rút về, xoay người lại, quả nhiên nhìn thấy A Quỷ đứng cách đó không xa.
Lần này nàng mặc một chiếc váy đỏ, mặt trắng bệch như giấy, nhưng sắc môi lại giống như sắp đốt lên ngọn lửa, khi cười lên mới tươi đẹp làm sao, dưới ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thanh/271896/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.