3. Phán quyết Duyên do lần đầu hai người họ tranh chấp đến từ một phán quyết của Thẩm Cấu.
Thẩm Cấu tuy dung mạo tuấn tú nhưng tính tình lại cương nghị, tác phong dứt khoát, trị ác quyết liệt, đối đãi với tội phạm tuyệt không nhân nhượng, tất thảy đều trừng phạt nghiêm khắc, có danh “Ngọc Diện Diêm La”. Ở Hàng Châu chàng phất rộng tay áo, tự mình đảm đương, phán quyết không định nặng nhẹ theo luật pháp Đại Tống, tội phạm chỉ hơi có điều bất thiện thôi, chàng cũng sẽ thích chữ lên mặt hắn đày làm sai dịch. Trong hai năm ngắn ngủi chàng tri Hàng Châu, số lượng người bị thích mặt đã lên đến hàng trăm.
Một ngày nọ, Thẩm Cấu viết bản án ở dinh, trong lúc mài mực, Hương Duyên Tử liếc chàng mấy lần, phát hiện ra tội phạm bản án nhắc tới chỉ mới mười một tuổi mà phán quyết của Thẩm Cấu lại là “xử chém”, không kìm được cả kinh, hỏi Thẩm Cấu: “Đứa bé này mới mười một tuổi, hãy còn chưa hiểu chuyện, dẫu có phạm sai lầm lớn cũng không nên thi hành hình phạt dành cho người trưởng thành lên cậu ta, không bằng mời người quản giáo nghiêm ngặt, lấy thiện dạy bảo, để cậu ta hối cải tự sửa tính.”
Thẩm Cấu khịt mũi khinh thường: “Mười một tuổi thì nhỏ lắm chắc? Lúc ta mười một tuổi đã thông hiểu đạo lý rồi. Năm ngoái cha mẹ thằng bé này sinh con thứ, nó thấy cha mẹ che chở em nhỏ trăm bề, quan ái dành cho nó giảm đi thì sinh lòng ghen ghét, thừa dịp cha mẹ không ở nhà, đánh em trai, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thanh-be/1788703/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.