Đến lúc khúc dứt người tan thì đã gần canh tư, Thất lang và Thôi Bạch lần lượt cáo từ, ta đưa Âu Dương Tu đến phòng khách rửa ráy sơ qua, đợi giờ lên triều. Trên đường ta hỏi y thân phận của Thất lang, y nói ta hay: “Thất lang chính là thất công tử nhà Án Nguyên Hiến công, tên Kỷ Đạo, tự Thúc Nguyên.”
Bấy giờ ta mới rõ, thì ra chàng chính là con út của Án Thù, cậu bảy của Nhược Trúc, Án thất công tử Án Kỷ Đạo tiếng tăm lẫy lừng. Chàng xuất thân tướng môn, thi từ tuyệt diệu, danh sánh ngang cha, khó trách ngang tàng bất kham, ngạo mạn quyền quý như vậy.
Ngày kế, ta kể lại chuyện này với công chúa, ngoài kinh ngạc nàng còn rất cảm khái, đi tới bao lơn lộ thiên, vuốt ve lan can đăm chiêu đến xuất thần, ta nghĩ nàng đang nhớ lại câu từ của Tiểu Án nghe được năm ngoái ở Bạch Phàn Lâu: “Đây gấm uyên ương ai cùng đắp, chung giấc lầu tây tiết xuân hàn.”
“Bảo Lý Vĩ nghe ngóng xem nhà hắn ở đâu rồi đưa Tiểu Bình sang nhà hắn đi.” Sau đó, công chúa phân phó vậy.
Chiều hôm ấy, Nhậm Thủ Trung bỗng từ trong cung tới, thần sắc nghiêm túc hỏi Lý Vĩ có phải hôm qua đã mời Âu Dương Tu đến nhà dự tiệc. Lý Vĩ thừa nhận, nơm nớp hỏi ông ta đã xảy ra chuyện gì. Nhậm Thủ Trung cười khặc khặc: “Ngoại thích quốc triều bị cấm mời tân khách, không được gặp mặt kẻ sĩ, huống chi là kết giao với trọng thần triều đình. Những điều này chẳng lẽ đô úy không biết?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thanh-be/1788681/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.