🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mỵ Dung được Cao Lỗ đưa đến tận cửa U Linh cung điện, nhưng khi nàng rời đi hắn vẫn luyến tiếc nhìn theo bóng lưng mảnh khảnh ấy mãi, đến khỉ chả còn thấy được gì mới không cam lòng ngoảnh mặt đi.



Các nô bộc thấy được Mỵ Nương của bọn họ trở về thì gấp rút đi tới hầu hạ nàng thay quần áo.



Dung bảo với Ly đi gọi Trọng tới vì nhớ ra mình đã bỏ bê hắn quá lâu.



Một nữ bộc giúp nàng xoa bả vai mỏi nhừ xong liền lui ra ngoài phòng nghỉ.



Mỵ Dung ôm chăn, ngửa lưng lên, nằm im ru, nhắm mắt như ngủ.



Trong không khí có khí tức lạ lùng tỏa ra.



Thái dương của Mỵ Dung gật lên, nàng cảnh giác mò tay vào trong chăn. Vừa định lấy ra một món vũ khí có thể tự vệ thì chợt nghe thấy một giọng nói kì cục: ''Tú Vân.''



Nàng cứng đờ, phản ứng chậm chạp hẳn, đầu óc không ngừng suy xét xem đã bao lâu không có người gọi mình như thế.



''Tú Vân...'' Thục Thế Vân khàn giọng gọi tên nàng.



''Huân về rồi.''



Mỵ Dung chỉ thấy người mình như thiu thối, ngón tay run khẽ, viền mắt đỏ hồng, rối rít vắt tay lên trán để che chắn.



Duệ Lang nhìn cô em gái xa cách hơn bảy năm, xót xa mà đi tới ôm nàng vào lòng, nhắc lại câu nói một lần nữa: ''Tú Vân, Huân về rồi.''



Huân về rồi, thực sự về với em.



Mỵ Dung bị xốc dậy, vùi đầu vào vai và tóc của Thục Thế Huân, nói năng ngắt quãng:

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-than-tinh-su-thanh-oc/2965422/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Thần: Tình Sử Thành Ốc
Chương 13: Thục Tú Vân
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.