Âu Lạc thắng đậm trận này, quân Nam Việt còn sót lại đành men theo bờ biển mà trở về nước. Vì không còn ngựa xe nên bọn chúng phải đi bộ, trên đường trở về hai phần ba toán quân phải bỏ mạng trên đường vì đói, vì khát hoặc bị rơi xuống vách đá dựng đứng, hoặc bị người dân đánh đuổi.
Cao Lỗ và các dũng sĩ Âu Lạc giong chiêng đồng trở về báo tin thắng lợi. Cuộc chiến diễn ra chưa đầy ba tháng, không có vong chỉ có một số ít bị thương.
Nghe được tin Cao Lỗ trở về An Dương Vương dẫn theo các loài hầu là tướng ra tận nơi nghênh đón.
Cửa thành chầm chậm mở ra, bên ngoài người đã đứng thành biển, chật cứng. Thấy đoàn người gần đến thì tự động tuyển chẻ đôi nhường đường.
Cao Lỗ mặc giáp, khuôn mặt cương nghị ngẩng cao đầy tự hào cưỡi ngựa bị vây ở giữa, xung quanh là giáo mác, binh khí và chiến lợi phẩm giành được từ tay giặc.
Chàng cởi nỏ đang đeo trên lưng, một tay giơ nó chỉ lên trời. Tức thì tiếng reo hò ầm ĩ càng thêm chấn động.
Lạc Thần vĩ đại.
Gò má của Thục Phán đỏ lên thì vui mừng. Ông hô to ra lệnh chuẩn bị mở tiệc chiêu đãi cả thành.
Lạc dân cười tít mắt, reo hò càng nồng nhiệt, theo chân các binh sĩ vào thành dự tiệc.
Nhìn đoàn người nườm nượp chẳng có bóng dáng mình ngày đêm mong nhờ, Cao Lỗ cảm thấy thiếu sót trong lòng, lại tủi thân không rõ.
Hắn Mỵ Nương nhà mình thật vô tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-than-tinh-su-thanh-oc/2965396/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.