Từ ngày bị đuổi khỏi thành ốc Cao Lỗ không ở chốn cũ nữa mà chuyển đến sống bên cạnh một cánh rừng. Hằng ngày cố làm mình bận rộn, hết đánh nhau với hổ, lại vật lộn với lợn rừng để đầu óc không lúc nào được nghi ngơi mà nhớ đến vợ.
Hôm nay cũng như bao ngày khác, hắn đang ngồi lóc da của những dã thú săn được vào buổi sáng thì có một thanh niên xuất hiện.
Người này dáng người cao ráo, chàng tấm áo choàng che kín cả mặt mũi nên Cao Lỗ nhất thời không nhận ra.
Đến khi chàng ta lộ mặt thì Cao Lỗ mới bất ngờ thốt lên: "Dư Ba?"
Dư Ba là một hộ vệ của Mỵ Dung, hắn rất ít khi xuất hiện nhưng Cao Lỗ cũng có gặp qua vài lần. Chàng nhớ rất rõ đôi mắt lúc nào cũng sâu hoắm, chực chờ rút con dao giấu bên hông đâm vào kẻ dám tổn thương đến Mỵ Dung kia.
Dư Ba bảo hắn đến đòi Cao Lỗ theo chỉ thị của nàng.
Cao Lỗ nghe vậy thì vội vã sắp sanh, kịp mặc áo choàng theo chân Dư Ba.
Sau khi cưỡi ngựa vài giờ, hai người đi được đến núi Thất Diệu sau lưng U Linh Cung Điện.
Cao Lỗ nhận ra nơi này, hồi còn nhỏ Mỵ Dung hay kéo hắn tới đền Thần Lạc trên đỉnh núi chơi.
Nhìn ngôi đền nằm khuất sau những rặng cây, Cao Lỗ chắp tay, âm thần cúi lạy.
Bên này Dư Bá đang cố gắng làm điều gì đó, hóa ra chàng ta đang cố gắng chuyển mấy tảng đá lớn đi. Cao Lỗ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-than-tinh-su-thanh-oc/2965377/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.