"Hoá ra cậu cũng ở đây à?" Tôn Vĩ nhanh nhẹn sải bước đi tới, vừa đối mặt với Giản Xuân Triều vừa đánh giá vết máu trên người hắn, sau đó nhanh chóng chuyển qua Từ Thành: "Minh Chấp có chuyện gì nói với tôi sao?"
Từ Thành dường như rất quen thuộc với Tôn Vĩ, lúc này ông mới hiện ra chút nôn nóng, trực tiếp đi vào vấn đề: "Phương thiếu sao rồi? Vừa rồi tôi thấy có người đi ra, là chạy tới báo cho cậu sao?"
Tôn Vĩ sửng sốt: "Không có, tôi cũng mới vừa hoàn thành xong ca phẫu thuật." Tôn Vĩ không thèm nhìn Giản Xuân Triều một cái, chỉ nói với Từ Thành: "Hừ, tiểu tử kia mạng lớn lắm, sao có thể một dao chọc chết? Ông đi theo cậu ta trải qua nhiều chuyện như vậy, còn thiếu một nhát dao này sao?"
Giản Xuân Triều nghe không rõ, Phương Minh Chấp gặp những chuyện gì, hắn chưa bao giờ biết.
Từ Thành có chút ảm đạm: "Gần đây, Phương thiếu không tốt lắm."
Tôn Vĩ cười, lời nói dường như mang theo ý tứ: "Cậu ta có thể tốt được sao? Cậu ta tự phá cái lồng sắt đóng kín đã lâu của chính mình ra như vậy, moi tìm đào phổi ra đối tốt với người khác. Nhưng mà ai cần cậu ta moi tim phổi chứ? Cửa sổ cũng ngại lọt gió. Nghe ông nói thế, tôi cảm thấy cậu ta bây giờ khả năng thật sự không chịu nổi. Nhưng cha mẹ cậu ta kia, cậu ta vừa chết có lẽ liền nhận nuôi luôn một người thừa kế mới. Chết thì chết đi, tôi cảm thấy cậu ta tồn tại cũng không có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thai-thi-khong-the-ly-hon-sao/1028672/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.