Còn chưa đi được nửa con phố, Giản Xuân Triều đã cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng hắn cũng không biết chỗ nào không đúng.
Có thể là Phương Minh Chấp có thứ muốn đưa cho hắn? Nhưng giấy ly hôn một hai ngày cũng chuyển đến nhà thôi, y cũng không cần vội vàng đưa cho hắn.
Giản Xuân Triều trong lòng không yên đi tiếp, trong đầu đột nhiên xuất hiện: Con dao bướm kia.
Từ đầu đến cuối hắn cũng không nghe thấy âm thanh con dao bướm kia rơi xuống đất, cũng không nhìn thấy nó ở bất kỳ chỗ nào.
Còn mùi máu kia, Hướng Thành Bân chỉ chảy chút máu trên mặt, không thể nào mùi nồng như vậy được.
Giản Xuân Triều đột nhiên sợ hãi, từ lúc trọng sinh đến nay hắn chưa từng sợ hãi như vậy, cho dù là lúc Hướng Thành Bân cầm dao lên muốn giết hắn, hắn cũng không sợ hãi như vậy. Hắn xoay người quay lại, vừa đi vừa tự an ủi chính mình: Nhất định là con dao rơi một góc nào đó, nhất định không phải....
Nhưng hắn nhớ lại cảnh tượng Phương Minh Chấp nhào vào chắn cho mình: Đối với mũi dao lia chính là....
Hắn càng đi càng nhanh, cuối cùng không còn rảnh lo lắng gì nữa, cơ hồ chạy như điên.
Ánh đen tối tăm như cũ, chiếu lên bóng dáng hai người nằm trên đường.
Giản Xuân Triều khó khăn nuốt nước miếng, bước chân chậm lại, từng bước từng bước đến bên người Phương Minh Chấp, hai đầu gối mềm nhũn quỳ xuống bên cạnh y.
Hắn đẩy Phương Minh Chấp một cái: "Này."
Phương Minh Chấp hôn mê tựa hồ khôi phục một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thai-thi-khong-the-ly-hon-sao/1028671/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.