Phòng rất lớn.
Lâm Duyệt Đường nôn nóng đi tới đi lui, âm thanh giày da vang lên át cả tiếng nhạc. Giống như quy định phạm vi hoạt động, lo lắng chốc chốc lại nhìn ra phía cửa.
Không lâu sau, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân không nhanh không chậm. Lâm Duyệt Đường đứng im lại chỗ, đôi mắt cảnh giác dừng lại ở then cửa. Tay nắm cửa bằng đồng của Âu đã cũ hơi chuyển động, người vừa vào nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Phương Minh Chấp tay còn nắm then cửa, nghiêng mặt thoáng qua Lâm Duyệt Đường, lộ ra nụ cười thản nhiên: "Beethoven?"
Lâm Duyệt Đường lui về phía sau nửa bước, hơi cong eo, như bị áp lực vô hình giam giữ chặt chẽ, cứng nhắc gật đầu: "Học đòi văn vẻ thôi."
Phương Minh Chấp không tiếp tục hỏi hắn ta nữa, giống như nhà mình đi đến trước quầy rượu, chọn một chai Macallan rót vào ly whiskey nhật thực có quả cầu băng: "Trước đây tôi từng để ý ngôi nhà này của Lâm thiếu rồi. Vị trí tốt nhưng cấu trúc không được tốt lắm. Lâm thiếu sống ở đây có thoải mái không?" Nói xong y nhấp một ngụm, ôn hoà nhìn Lâm Duyệt Đường.
Lâm Duyệt Đường vâng vâng dạ dạ gật đầu: "Thoải mái, vô cùng thoải mái."
Phương Minh Chấp buông ly rượu, nét cười trên mặt dần phai nhạt: "Thoải mái thì tốt. Nhưng gần đây tôi cảm thấy không thoải mái lắm, Lâm thiếu biết vì sao không?"
Rõ ràng Lâm Duyệt Đường ở nhà mình, nhưng ngồi cũng không dám ngồi, thậm chí dũng khí ngẩng đầu nhìn Phương Minh Chấp cũng không có, chỉ cúi đầu im lặng.
Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thai-thi-khong-the-ly-hon-sao/1028662/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.