"Phương Minh Chấp, bỏ tôi xuống!" Giản Xuân Triều dùng sức đẩy Phương Minh Chấp, giọng nói vô cùng tức giận.
Phương Minh Chấp ôm chặt hắn, giống như không cảm thấy hắn đang cố giãy giụa, máy móc đi vào bãi đỗ xe. Y nhét Giản Xuân Triều vào ghế lái phụ, mạnh mẽ cài chặt dây an toàn.
Giản Xuân Triều vẫn luôn đẩy y ra, nhưng Phương Minh Chấp lại xem như không có chuyện gì, còn cố chấp đè Giản Xuân Triều dựa vào ghế, dùng đầu gối giữ hắn lại.
"Buông tôi ra, Phương Minh Chấp. Anh làm vậy có ý nghĩa gì không?" Giản Xuân Triều một lần nữa cố tháo dây an toàn.
Phương Minh Chấp lặp lại cột chặt dây an toàn, không nói một lời.
Giản Xuân Triều bực bội ngửa đầu, vậy mà lại có thứ gì đó đột ngột rơi xuống mặt hắn, ấm áp, nhanh chóng chảy xuống cằm. Hắn ngạc nhiên nhìn về phía Phương Minh Chấp, lại phát hiện y nước mắt giàn giụa.
Đôi mắt màu hổ phách sâu không lường được giờ phút này lại vô thần ngước lên, giống như vốc nước trong lòng bàn tay, trong trẻo thấy tận đáy, lại trống không, không chứa bất kỳ thứ gì.
Nước mắt lại tuôn rơi, dường như chủ nhân của đôi mắt ấy hoàn toàn không biết gì cả, một tay nắm chặt tay Giản Xuân Triều, một tay nỗ lực cài dây an toàn, mặt không chút gợn sóng.
Nước mát của Phương Minh Chấp so với uy nghiêm của y có tính uy hiếp hơn nhiều, Giản Xuân Triều đột nhiên không còn dũng khí để giãy giụa nữa, lửa nóng trong đầu cũng dần dần nguội lạnh.
Phương Minh Chấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thai-thi-khong-the-ly-hon-sao/1028649/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.