Giản Xuân Triều cùng Phương Minh Chấp lên lầu, dọc đường đi cũng không nói với nhau câu nào.
Phương Minh Chấp chờ hắn mở cửa, hơi chần chừ nói: "Hai ngày nữa Nguỵ Hủ có buổi diễn, tôi cũng tham gia, em sẽ đi chứ?"
Phương Minh Chấp không nói tới còn tốt, nhắc đến Giản Xuân Triều lại nhớ tới vẻ mặt khó chịu của Nguỵ Hủ kia, giọng nói cũng trở nên hài hước: " Tôi có thể không đi sao? Phương thiếu biết rõ còn hỏi!." Nói xong liền mở cửa vào nhà.
Hai phòng ngủ, phòng khách, phòng bếp, nhà vệ sinh, vừa vào đã có cảm giác sáng sủa. Chủ nhà cũng đã dọn dẹp qua, không thể nói là không nhiễm một hạt bụi, nhưng quét qua là sạch sẽ rồi.
"Đồ đạc để ở cửa phòng là được." Giản Xuân Triều nhìn qua Phương Minh Chấp, lại thêm một câu: "Làm phiền rồi."
Phương Minh Chấp nhẹ nhàng đặt đồ xuống, muốn xác nhận với Giản Xuân Triều: "Đến hôm đấy, tôi đón em."
Giản Xuân Triều nhìn quần áo xa xỉ của y, rời mắt: "Vẫn câu nói cũ, tôi lại không thể từ chối."
Phương Minh Chấp xoay người chạy xuống lầu, nhanh chóng đem toàn bộ đồ đạc lên, thậm chí còn thoải mái nói với Giản Xuân Triều: "Hướng Thành Bân bảo tôi nói với em một tiếng, cậu ta về trước."
Giản Xuân Triều nheo mắt đánh giá Phương Minh Chấp, trong lòng nói không nên lời là tiếc nuối hay là thương hại: Nếu kiếp trước Phương Minh Chấp để ý đến hắn bằng 1/10 của hiện tại, tình cảm của bọn họ, làm sao lại đến nỗi này.
Thế nhưng thế giới này làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thai-thi-khong-the-ly-hon-sao/1028648/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.