Lúc này ba Kiều đã ngồi lại sofa, mắt nhìn vào chương trình đang chiếu trên tivi. Kiều Ngữ Tịch cũng ngồi xuống gần ba mình.
Ba Kiều thở dài một cái, gọi cô:"Ngữ Tịch à..."
Không đợi ba cô nói hết, cô đã hỏi trước:"Dì Đình có phải là ngừoi tốt không ba?"
Ba Kiều:"Cô ấy rất tốt, rất dịu dàng, đối xử tốt với tất cả mọi người, cũng giàu lòng trắc ẩn."
"Vậy ba có thích dì ấy không?"
Bị con gái hỏi thẳng như vậy, ba Kiều có chút bối rối, cả ngừoi đều là căng thẳng, nhưng vẫn trả lời thật lòng:
"Ba và cô ấy tâm đầu ý hợp, đều thích đối phương."
Kiều Ngữ Tịch thở phào, so với mấy lý do giấu diếm sau lưng rồi lại nói muốn tốt cho cô, cô thích sự thừa nhận thẳng thắn như vậy hơn.
Kiều Ngữ Tịch ôm cánh tay của ba Kiều, đầu dựa vào vai ông:"Vậy ba còn lo lắng điều gì nữa chứ. Chỉ cần dì ấy là ngừoi tốt và ba cũng thích dì ấy, con mừng cho hai ngừoi còn không kịp."
"Con không trách ba sao?"
Cô thở dài một hơi:"Ba đã hiu quạnh hơn chục năm nay rồi, con biết ba thương con, sợ con có mẹ kế sẽ phải chịu uỷ khuất. Nhưng con đã lớn, con hiểu được rất nhiều chuyện, con cũng muốn bên cạnh ba có người bầu bạn, nương tựa với nhau. Dì Đình rất dịu dàng, lại biết chăm sóc ngừoi khác, có dì ấy bên cạnh ba, con cũng yên tâm hơn."
"Ba cảm ơn con."
"Không đầu, con mới là ngừoi nên cảm ơn ba.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sinh-vien-nho-cua-mac-tong/3608967/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.