Lưu Việt sải đôi chân dài, vài bước đã đuổi kịp cô, dù sao cô mới bị thương chưa khỏi hẳn nên tốc độ cũng không được nhanh nhẹn.
"Để tôi đưa chị về, cô Như Ý đã nhờ vả, tôi không thể nhuốt lời được."
Kiều Ngữ Tịch vẫn không dừng bước:" Không cần, cảm ơn cậu. Tôi tin cậu là người thông mình, cũng nhìn ra được ý đồ của bà ấy là gì. Tôi với cậu không quen thân, tôi không thích cậu, cậu không thích tôi. Ở đây cũng không ai ép buộc được ai, câu không cần diễn kịch nữa, ai đi đường ngừoi ấy."
Lưu Việt thong thả đi cạnh cô:" Có ngừoi ép buộc có khi lại tốt."
Kiều Ngữ Tịch dừng lại, nhìn thẳng vào Lưu Việt:" Chúng ta không thể có khả năng, tôi biết cậu cũng hiểu điều đó, vậy nên không cần mất công thăm dò tôi."
Lưu Việt:" Chị còn chưa tiếp xúc với tôi, đã chắc chắn được bản thân không thể bị tôi mê hoặc."
Kiều Ngữ Tịch không chút do dự trả lời:" Chắc chắn."
Vì trong đầu cô hiện lên cuộc hôn nhân của ba mẹ, đồng thời cũng xuất hiện một gương mặt của một người đàn ông trẻ tuổi.
Đúng lúc có một taxi trống dừng lại gần đó, Kiều Ngữ Tịch lên xe đóng cửa dút khoát, chiếc xe nhập vào làn đường rồi nhanh chóng mất hút.
Phía gần đó, Mạc Hàn vừa hoàn thành công việc, mắt hướng về phía hai con người vừa đứng nói chuyện gần nhau. Trợ lý báo cáo:
"Người đó là Lưu Việt, mới đây ngừoi cầm quyền nhà họ Lưu vừa mới bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sinh-vien-nho-cua-mac-tong/3608942/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.