Tầm ba bốn giờ sáng tinhmơ Dương Tịch tỉnh giấc, đầu óc anh tỉnh táo hoàn toàn, chẳng tài nào chợp mắtlại nữa.
Người nằm gọn trong lònganh vẫn đang say giấc nồng gương mặt lặng yên, hơi thở khi nhẹ nhàng khi nặngtrĩu, xem chừng còn khá lâu mới tỉnh. Anh khẽ khàng lách người ra khỏi cô, xoadịu vài chỗ đau nhức sau một đêm giữ nguyên tư thế rồi xoay người ngồi dậy.
Vén rèm cửa sổ đóng chặt,ngoài bầu trời lộ ra sắc xanh trứng vịt đang nhú dần. Một ngày mới sắp bắt đầu.
Dương Tịch quay đồngtrông thấy cuốn sáchNhững chuyệnthời nhà Minh mà Diệp Phiên Nhiên dúi bên gối, tiện tay lật ra vàitrang, anh chẳng mấy hứng thú đọc tiếp. Diệp Phiên Nhiên vốn thích viết vẽnguệch ngoạc trên trang sách nhưng cuốn sách này lại trống trải sạch sẽ. Đã mấynăm rồi, cuối cùng thì tâm tính cô cũng trưởng thành, không còn làm những hànhđộng trẻ con nữa.
Buồn bã nhàm chán, anhnhấc lấy cốc nước đặt trên kệ tủ đầu giường, uống một ngụm, cảm nhân sự mát lạnh thấu tim, rồi anh bèn đi ra ngoài phòng khách, uống tiếp nửa cốcnước ấm, quay sang bắt gặp chiếc máy tính đặt bên giường, nhất thời phấn khích,anh muốn lên mạng lướt wb xem tin tức trong nước và quốc tế, dù gì cũng khôngngủ được.
Mở máy rồi mới phát hiệnmáy tính lập mật mã. Máy tính cá nhân, có cần phải lập mật mã không hả? Anh bấmbụng cười, nhưng vẫn không chịu từ bỏ, bèn tùy ý nhập vài con số là ngày sinhcủa Diệp Phiên Nhiên nhưng không vào được. Lại sửa thành tên họ cô viết theo kiểuphiên âm nhưng vẫn vô ích.
Rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-mai-yeu-em/1279929/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.