Ngày hôm sau, Diệp PhiênNhiên nằm lì ở nhà, cả ngày xem đĩa CD. Sau khi chia tay với Tiết Sam, tuy côvui vẻ tự do tự tại nhưng lại lẻ loi cô quạnh. Một mình trong căn phòng, mộtchiếc ti vi, một bịch khoai tây chiên, không khí cả căn phòng lạnh lẽo vắng vẻ.
Đầu xuân, ngày ngắn đêmdài, trời rất mau tối, chỉ mới sáu giờ mà đã tối sầm. Chung Ni gọi điện thoạihẹn cô đi ăn: “Chị à, bọn mình lâu rồi không gặp nhau!”
Chung Ni đã tráng vẻ banđầu, mái tóc quăn nhuộm vàng rực, gương mặt lòe loẹt sặc sỡ, đứng trước cảnhchiều hôm sẩm tối trên phố, trông cô hệt như tinh linh. Cô trông thấy DiệpPhiên Nhiên liền vui vẻ nhảy bổ đến, giữ rịt cánh tay cô, nói: “Chị à, cuối cùng chị cũng chịu ra ngoài đi ăn cùng em rồi!”
Diệp Phiên Nhiên nhìn haibờ môi đen sẫm của cô, không nhịn được, hỏi: “Tiểu Ni, sao em lại trở về hìnhdáng trước kia, không làm thục nữ nữa à?”
“Người ta trời sinh đãchẳng phải là thục nữ, nào đâu như chị!” Chung Ni nhìn cô, chau mày hỏi: “Chịà, nhìn ch gầy thế, mặt nhỏ thế, chỉ còn lại mỗi chiếc cằm nhọnthôi!”
“Gần đây chị bị cảm, thờitiết quỷ sứ, khi lạnh khi nóng, nắng mưa thất thường!” Cô nói phân bua.
“Ai đó trông thấy sẽ đaulòng đấy!” Chung Ni líu ríu thì thầm, Diệp Phiên Nhiên không nghe thấy rõ, côhỏi lại: “Tiểu ni, em nói gì cơ?”
“Mau đi thôi, em sắp chếtđói rồi!” Chung Ni kéo cánh tay cô, đi thẳng đến cửa hàng lẫu gần đó: “Hôm nayem muốn ăn lẫu cay!”
“Không sợ nổi mụn à?”Diệp Phiên Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-mai-yeu-em/1279927/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.