Mồng bảy tháng giêng, làngày cô phải quay về thành phố S, ngày mồng tám Tết là ngày chính thức đi làmtrở lại của công ty quảng cáo Tam Mục.
Trước khi lên đường, DiệpPhiên Nhiên gọi điện thoại cho
“Trần Thần, xin lỗi cậu!Tối qua thực sự mình rất có lỗi”
“Tôi cảm thấy câu này cậunên nói với Dương Tịch” Trần Thần ngần ngừ trong giây lát: “Diệp Phiên Nhiên,cậu thật sự có bạn trai rồi sao?”
“Là thật mà!” Diệp PhiênNhiên nói: “Nhưng bọn mình phát triển rất chậm!”
“Phát triển đến mức nàorồi?” Trần Thần nói: “Tại sao cậu không cho Dương Tịch cơ hội?”
“Hài” Cô thở dài thườnthượt: “Trần Thần, chuyện ca bọn mình, cậu đừng xen vào nữa!”
“Được, con mẹ nó, tôinhiều chuyện quá rồi!” Trần Thần văng tục trong điện thoại.
“Trần Thần!” Cô khẽ gọihắn: “Cảm ơn cậu!”
Trần Thần bỗng chốc kinhngạc: “Cảm ơn tôi cái gì?”
“Cảm ơn cậu đã làm mọithứ vì mình.” Diệp Phiên Nhiên nói rất chân thành: “Mình biết cậu đều muốn tốtcho mình và Dương Tịch!”
“Năm xưa chuyện của ThẩmVỹ, cậu không hận tôi sao?” Trần Thần hơi lấy làm khó tin.
“Thật ra, chuyện đó, cũngchẳng thể hoàn toàn trách cậu, Thẩm Vỹ cũng không kiên trì, vì sao cậu ấy khônghỏi thẳng mình chứ?” Diệp Phiên Nhiên nói: “Vả lại, đã là chuyện xảy ra rất lâurồi!”
“Cậu cũng hiểu chuyện ghênhỉ!” Trần Thần chế giễu: “Vì sao cậu lại gượng gạo với Dương Tịch? Còn tỏ vẻkhó chịu trước mặt cậu ấy?”
Bởi vì, Dương Tịch chínhlà người cô yêu. Diệp Phiên Nhiên biết rõ căn bệnh của mình ở đâu. Với ngườingoài không có liên quan gì đến m, cô tỏ ra hết sức hiền lành hòa nhã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-mai-yeu-em/1279925/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.